Categories
Uncategorized

NHỮNG KẺ THÍCH CHỌC CHO CHÚNG CHỬI


NHỮNG KẺ THÍCH CHỌC CHO CHÚNG CHỬI
LÃO MÓC

Chưa bao giờ mà trên diễn đàn điện tử toàn cầu lại xuất hiện rất nhiều những kẻ thích chọc cho chúng chửi như trong thời đại dịch cúm Vũ Hán do Trung Cộng gây ra.
Chuyện có vẻ trái khoáy là những kẻ thích chọc cho chúng chửi toàn là những kẻ cuồng chống Trump. Chuyện trái khoáy kế tiếp là những kẻ này lại ở tuốt luốt bên Pháp, bên Âu Châu.
indexhclKẻ chọc cho chúng chửi đầu tiên là ông Bác sĩ Đại Tá Hoàng Cơ Lân. Người xưa có câu: “Bảy mươi chưa què chớ khoe mình lành”. Ông HCL này đã 83 tuổi mà còn chọc cho chúng chửi bằng cách gọi Tổng Thống Trump là “thằng điên” và những kẻ “cuồng Trump” là “bựa” và “phò Cộng”. Không biết có phải ông này đạp kít của ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc ở San Jose – Hoa Kỳ lúc nào cũng khoe cấp bậc của mình lại thêm vào một “chức vụ” của một đơn vị lạ hoắc là Patfinder/thuộc Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH và khoe là mình đã 86 tuổi. Mới đây, ông này đã bị ông Khanh Trần ở Houston vạch cái mặt mẹt bằng cách chứng minh QLVNCH không có đơn vị nào gọi là đơn vị Patfinder.
Tác giả Khanh Trần cũng giống như ni cô Nghi Lâm đưa đường gươm kết liễu tính mạng “quân tử kiếm” Nhạc Bất Quần trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung. Bài viết “trả lời tâm thư của nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc” của tác giả Khanh Trần đã khiên “Nhạc Bất Quần Giao Chỉ Vũ Văn Lộc” chết đứng giữa trận tiền như Từ Hải trong truyện Kiều của Nguyễn Du.
indexlÔng Nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc thì xách mé gọi ông Trump là “Thần Ác” và vô đao đức.

indexkMới đây, trên diễn đài điện tử toàn cầu lại rùm beng lên chuyện Nguyễn Gia Kiểng, kẻ bắt “Tổ quốc ăn năn”, kẻ đã miệt thị cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, cố PTT Nguyễn Cao Kỳ là “con cháu của cô Tư Hồng” lại lên tiếng chê bai những người Việt tỵ nạn cuồng Trump.
Chưa hết, ở Bắc California lại có ông Nguyễn Nhơn, cựu Phó Tỉnh Trưởng Biên Hoà không biết ông ứng, bà hành gì lại xách mé goi TT Trump là “thằng du côn” “làm teo nước Mỹ. Ôi thôi người ta xúm vào mà chửi không biết để đâu cho hết. Có ông còn “cầu chúc” ông Nguyễn Nhơn “tối nay sẽ nói chuyện với hương hồn cố Đại Tá Phạm Đăng Tấn, đã từng làm Tỉnh Trưởng Biên Hoà để được ông này khuyên bảo.
Thực ra, mấy ông thích choc cho chúng chửi kể trên, ông nào cũng còn thua xa ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc.
Ông này không những chọc cho chúng chửi mà còn thách thức mọi người… chửi nữa đi em mới là “ngầu”.
Xin mời độc giả đọc bài viết sau đây.
Cuối năm 2010, trong Đại hội Bất thường của Tập Thể Chiến sĩ VNCH/HN, ông Trần Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH tuyên bố là “dù cộng sản hay không cộng sản thì Việt Cộng cũng là người yêu nước” và “mọi người nên góp ý với VC để họ sẽ sửa đổi chế độ trong cuộc Đại hội Đảng sắp tới”.
Lập tức, những âm thanh cuồng nộ của dư luận nổi lên khắp nơi về lời tuyên bố này của ông Trần Thiện Khiêm khiến cho tới nay cái gọi là Tập thể Chiến Sĩ VNCH/HN được coi như là một tử thi chưa mai táng! 86
Không ai nghĩ một người làm tới Thủ Tướng nước VNCH, làm tới Đại Tướng của QLVNCH như ông Trần Thiện Khiêm mà không biết đến câu:
“Bại binh chi tướng, bất khả ngôn dũng
Thất quốc chi đại phu, bất khả ngôn trí”
Điều chua xót nhất là vừa làm “bại binh chi Tướng” vừa làm “thất quốc chi đại phu”, ông lại nói lên những lời nói vô cùng khốn nạn, bỉ ổi, khốn nạn, bỉ ổi hơn cả ông “cố Tổng Thống”, “cố Đại Tướng” Dương Văn Minh, sau khi nài nỉ cố Tổng Thống Trần Văn Hương trao quyền để rồi “ông Tổng Thống thời cơ” này hàng giặc. Và sau đó hãnh diện tuyên bố: “Năm nay tôi 60 tuổi, rất hãnh diện là một công dân được đi bầu Quốc Hội của nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”.
Trong khi mọi người vô cùng phẫn nộ trước lời tuyên bố làm nhục cả chế độ VNCH và QLVNCH của ông Trần Thiện Khiêm thì, có một ông cựu Đại Tá nhào ra thách thức dư luận. Ông này là nhà văn cựu Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. Ông ta viết bài “Chửi nữa đi em”, trong đó có đoạn thách thức dư luận như sau:
“…Bất cứ người nào ra nhận trách nhiệm đều có thể lãnh búa tạ. Cuộc đời binh nghiệp cũ được đưa ra bình luận. Ðời sống 35 năm qua cũng là cả vấn đề. Anh làm gì bấy lâu nay. Anh chạy trước thì có tội bỏ anh em. Anh ở tù thì có thể thiếu tư cách, có thể đã khiếp nhược trước kẻ thù. Một cái tóc là một cái tội. Ở cái đất nước tự do này, chửi bới được hiến pháp bảo vệ trong tu chính án dân quyền. Và chửi thượng cấp ngày xưa là một cái thú vô cùng hấp dẫn. Phần lớn các bài báo và tham luận của anh em viết về quân đội thường đề cao chiến binh và mắng chửi tướng tá đã trở thành cái mốt rất thời thượng. Nhưng tôi cũng xin nói một
lần để các bạn rõ. Các bạn liệt kê vô tội vạ danh sách tướng bẩn tướng sạch, tướng anh hùng tướng hèn nhát. Kể tội tá xấu tá đẹp, tá hiên ngang ở lại hay tá nhục nhã chạy làng, phần lớn đều không phải như vậy. Thành ngữ thấy vậy mà không phải vậy chính là hình ảnh của quân đội.
Khi phải nói lại cho thế hệ tương lai, ta có thể nói rằng, Chúng ta đang ở thời đại của người biết chuyện không nói. Kẻ nói nhiều lại là người không biết chuyện. Các bạn có giận thế hệ đàn anh xin vui lòng chửi bới toàn thể hàng tướng tá, để anh em chúng tôi cùng chia xẻ theo tình nghĩa huynh đệ chi binh. Nếu cứ tuyên dương hay lên án theo danh sách lếu láo chính là những lầm lẫn chết người. Quân đội nào cũng thế, có kẻ xấu người tốt. Nhưng đã cùng trong
hàng ngũ, nếu không phải chính phạm làm mất nước thì ta cũng là tòng phạm. Nước mất nhà tan, dậu đổ bìm leo. Chửi nữa đi em. Các em chửi là đúng quá. Nhưng cần ghi nhận rằng tội của thế hệ đàn anh làm mất nước là quan trọng nhất. Còn tội chạy trước chạy sau, dốt nát, ăn chơi, ngậm miệng ăn tiền, ba cái lẻ tẻ đó chỉ là thứ yếu. Tập thể ngày nay chẳng qua cũng chỉ là di sản về già của cuộc binh đao. Chẳng khác gì ngày xưa quân đội cũng lẫn lộn cả người xấu kẻ tốt. Trong buổi hoàng hôn, anh em ta đã ngồi lại bên nhau. Nếu không làm nên cơm cháo gì, thì cũng nên ngồi lại cùng nghe thiên hạ chửi, hầu vơi được phần nào trách
nhiệm tội lỗi với non sông.
Xin các bạn ngồi lui vào, dành cho tôi một chỗ hàng đầu. Chẳng phải vì tôi nhiều tội hơn anh em, chẳng qua mình đã phơi nắng nghe chửi hơn 30 năm, trở thành điếc không sợ súng. Chửi nữa đi em… May ra giúp các niên trưởng siêu thoát ngay trong cõi trần gian. Chửi nữa đi em…” (Hết trích).
Đã có nhiều người lên tiếng về chuyện “chơi nổi” này của ông nhà văn cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc. Xin không nói lại.
Năm sau, ông ta lại tiếp tục chơi nổi, viết bài so sánh bà Trần Lệ Xuân với ông Nguyễn Cao Kỳ.
Dĩ nhiên ở xứ sở tự do như Hoa Kỳ thì đây là cái quyền của ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc.
Điều tôi muốn nói ở đây là ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ có vẻ không được “liêm khiết trí năng” khi “dựa” vào một người khác để chửi “Đ.M.” ông Nguyễn Cao Kỳ!
Chuyện này, nhiều năm trước đây ông đã làm một lần là dựa hơi cố giáo sư Hà Mai Phương, hết lời ca tụng ông này là “người tử tế” khi ông này qua đời, để mắng những người khác là “không tử tế”.
Viết về chính quyền khi ông Nguyễn Cao Kỳ lãnh đạo, ông Giao Chỉ viết:
“Trong giai đoạn này, chính quyền của ông đã để lại cho chiến tranh Việt Nam tấm hình tướng Loan bắn tên đặc công VC…”.
Điểu này, ông Giao Chỉ viết đúng, nếu không có chuyện khi ở Hội nghị Nhân quyền vào thập niên 90 ở Mạc Tư Khoa do bà Irina tổ chức, ông Vũ Văn Lộc đã cự nự với nhà văn Nguyễn Việt Nữ khi bà này đọc bài tham luận “Thư gửi quả phụ Bảy Lóp” để bênh vực Tướng Loan, và ông Vũ Văn Lộc đã gầm gừ: “Nếu có súng, tôi đã bắn nó (tức cố Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan)”.
Lặp lại điều này để công kích ông Nguyễn Cao Kỳ, ông Vũ Văn Lộc cho người ta thấy cái tâm địa nhỏ nhen của ông Vũ Văn Lộc mà thôi!
Cuối bài viết, ông nhà văn Đại Tá Vũ Văn Lộc viết:
“Ngày 30-4 lần thứ 36 đã qua rồi, lại sắp đến ngày quân lực tháng 6 năm 2011. Nhiều năm qua trên lưng đồi nón sắt phế thải, đàn em thấy chúng tôi nghênh ngang giữa đường nên thường chửi bậy. Mình biết mình tội lỗi cũng nhiều nên đành phải nhắc nhỡ: Chửi nữa đi em.
Bây giờ tất cả đều gần đất xa trời, xin phê bình niên trưởng Kỳ một lần cho rõ ràng. Xin phép dùng ngôn ngữ của ông xếp cũ của tôi là trung tướng Dương Văn Đức khi phê bình VC trong trại tù.
Ai không biết thì hỏi anh em HO. Nhiều người biết là ông Đức mắng mỏ cộng sản ra sao để rồi bị chúng dứt điểm.
Ngày xưa, thời kỳ 50, có anh trung úy Bắc Kỳ ngồi hầu chuyện với Đại Tá Nam Kỳ Dương Văn Đức tại Phân Khu Sóc Trăng. Trong câu chuyện đời, nghe ông dùng ngôn ngữ với hàng họ dưới thắt lưng. Mở đầu chấm hết bằng tiếng Đan Mạch. Ông chết trong trại tù vì phê bình cộng sản bằng ngôn ngữ của ông. Đ.M. chơi ngon như vậy ông mới đích thực là niên trưởng của tôi” (Hết trích)
Và như mọi người đều biết mới đây qua việc xách mé gọi Tổng Thống Trump là “Thần Ác” và vô đạo đức, ông nhà văn Giao chỉ Vũ Văn Lộc đã nổi nang ngang ngửa với ông Bác sĩ Đại Tá Hoàng Cơ Lân ở Pháp.
Sau bốn mươi tám năm mất nước về tay VC, chưa bao giờ các cựu sĩ quan QLVNCH và các cựu viên chức hành chánh cùa chế độ VNCH bệ rạc như bây giờ.

LÃO MÓC

Leave a comment