(Viết tặng một người… đã đi qua đời tôi)
Xa lộ băng ngang, bằng lăng nở rộ
Hoa tím nhạt nhòa ôn kỷ niệm xưa
Năm tháng lạc loài, đất lạ gió mưa
Nhưng vẫn nhớ bóng bằng lăng hoa tím…
Trước nhà em, hoa trúc đào đỏ lịm
Cạnh bờ rào tỏa bóng mát bằng lăng
Ngày đi học chân sáo nhảy tung tăng
Em đứng đợi dưới gốc bằng lăng tím
Dáng em thơ như con chim sẻ nhỏ
Nhặt bằng lăng đem trái chín tặng tôi
Mùi hương nồng, thấm vị ngọt trên môi
Vui hớn hở tay trong tay đến lớp
Bỗng một hôm tôi phải đành giã biệt
Xa quê nghèo xa cả bóng em thơ
Hoa tím bằng lăng khuất nẻo sương mờ
Nhưng vẫn mong có một ngày gặp lại
Tôi đứng lặng, ngậm ngùi trong thương nhớ
Bằng lăng hoa tím nay biết về đâu?
Chiều bâng khuâng tím cả cánh Rừng Dầu*
Nghe cay đắng ôm mối sầu chất ngất !
Nơi đây, xứ người, thấy bằng lăng tím
Chợt nhớ về em gái nhỏ ngày xưa…
Nguyễn Cang(22/7/2017)
Rừng Dầu*: một địa danh thuộc quận Bến Cầu tỉnh Thây Ninh, nơi tôi được sinh ra và lớn lên.
Cảm tác : Nhớ người xưa
*
Trồng cây bã đậu bên rào
Sau mươi năm mới ghé vào trường xưa
Thời gian dãi nắng dầm mưa
Bây giờ già lá hoa thưa thân còm
Chạnh nhớ em gái lưng ong
Hàng ngày tới lớp tay ôm sách cầm
Hôm nay mờ tối mưa dầm
Hỏi ra mới thấu mộ nằm bên kia
Người nằm huyệt đắp kia kìa
Là nàng thôn nữ xa lìa thôn hương
*Trần Đông Thành (7/25/2017)
Đọc thêm >>> Thơ Trần Đông Thành
Trở về => Thơ Nguyễn Cang – Văn Nguyễn Cang