*448 / MỘNG TÌNH THƠ

Em là con gái nơi vùng thôn dã ,
Sạm nắng da màu nghiệt ngã nóng rang .
Mùa đông rét mướt cấy giống muộn màng ,
Cặm cụi ngoài đồng bấc tràn gió xát …

Ngậm ngùi theo ai cô nàng chất phát ,
Về đây quê ngoại nắng rát trưa hè .
Tàn cây reo réo rộn rã tiếng ve ,
Mơ màng nhìn ra hàng tre oằn oại .

Thoảng nghe đàng xa giọng nàn inh ỏi ,
Đôi chân thoăn thoắt qua khỏi vũng lầy .
Cơn dông ùn ùn bao phủ vần mây ,
Lo lắng bâng khuâng mưa đầy thấm hết .

Về đến hiên nhà bơ phờ thoáng mệt ,
Vội vàng thăm hỏi em có có sao ?
Thật thà ấp úng nói nói xin chào ,
Vài câu xã giao đi vào vội vã …

Liếc mắt trộm nhìn hồng lên đôi má ,
Em giật mình đôi ngã đồng giao …
Thẹn thùng vo ve chéo áo ướt nhàu ,
Cảm thấy xôn xao nhìn nhau lúng túng .

Làm bạo tươi cười mở lời ấp úng ,
Trời dông lấm ướt có ớn lạnh không ?
Mặt em đỏ hây lập bập lồng bồng ,
Có…biết chi…mô làm…răng…mà…ấm …?…!

Câu nói ngây thơ làm anh chìm đắm ,
Say sưa trìu mến lẳng lặng cầm tay .
Tê buốt vì đâu ướt dẫm thế này  ,
Bẽn lẽn quay lưng thôi nay về nhé …

Đắm đuối yêu nhau ngày trôi lặng lẽ ,
Dưới bóng trăng mờ thỏ thẻ thiết tha !
Ngọt ngào ôm trao cơ thể nõn nà  ,
Tất cả về anh tình ta gởi gắm …!

Ước mơ bền lâu sông dài núi thẳm ,
Tình quê lai láng tươi thắm dạt dào .
Dù cho bập bùng gió đánh mây chao ,
Mãi mãi cùng anh tương giao mộng ước …

California USA Tháng 5 năm 1997