*452 / MỘNG BI AI . . .

Em như loài Lan Rừng vùng sâu thẳm ,
Vất vưỡng ngọn ngành vượt hẳn trời xanh .
Hương tản không gian bát ngát trong lành ,
Ngun ngút xa vời cành cao vòi vọi .

Dưới nắng hồng xuyên qua vùng đỏ chói ,
Say sưa ngọt lịm le lói ân tình .
Ngất ngây cõi lòng chiếu sáng lung linh ,
Ước mơ ong bướm rập rình bên cạnh …

Được cùng em tha hồ tung cánh ,
Trên núi đồi ảo ảnh trần gian .
Vi vút lao chao ngút tận mây ngàn ,
Này hoa kia Lan Rừng đang lủng lẳng …

Cheo leo cuộc đời chìm trong sương nắng ,
Xa lánh lọc lừa ruồi nhặng hôi tanh .
Âm thầm đong đưa ước vọng tan tành ,
Số phận bọt bèo đành chi sống gởi …!

Chịu đựng đắng cay theo người trôi nổi ,
Lưu đày cảm giác chới với dật dờ .
Cũng vì ai bỏ mặc cảnh bơ vơ ,
Ân hận đời em tình thơ bạc bẽo …!

Còn gì nữa đâu chơ hơ tàn héo  ,
Em yêu anh mộng tưởng kéo dài .
Say sưa theo bóng chuốc lấy bi ai ,
Chàng đã ôi thôi ra ngoài sương gió …!

California USA Tháng 7 năm 1988