CHUYỆN ÍT AI BIẾT: VNCH ĐÃ CỨU TRỢ NHÂN ĐẠO CHO MIỀN BẮC TRONG TRẬN LỤT NĂM 1971
Cứu trợ nhân đạo cần vượt qua thể chế, chính kiến, thậm chí “kẻ thù” trong chiến tranh!
Ngày nay chúng ta thường xuyên đọc tin Hàn Quốc viện trợ nhân đạo để cứu đói Bắc Triều Tiên, dù chính quyền Kim Jong Un luôn dùng những lời lẽ thấp kém để nhục mạ cả tổng thống và thể chế chính trị của họ.
Ít người biết chế độ VNCH, ngay trong thời điểm chiến tranh 2 miền khốc liệt, nhưng khi miền Bắc xảy ra lũ lụt cực lớn vào năm 1971, họ đã cho phép báo Tin Sáng (một tờ báo đối lập) lạc quyên ủng hộ đồng bào miền Bắc. Không chỉ vậy, chính quyền VNCH khi đó thông qua Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế, cũng trợ giúp người dân thuộc “kẻ thù” của họ. Trang lưu trữ Thời báo New York còn ghi:
“SAIGON, Nam Việt Nam, Thứ Ba, ngày 7 tháng 9 — Chính phủ Nam Việt Nam đã cung cấp thực phẩm và tiền bạc cho các nạn nhân của trận lũ lụt nặng nề ở miền Bắc Việt Nam ở khu vực xung quanh Hà Nội, Bộ Ngoại giao Sài Gòn thông báo tối qua.
Đây là lần đầu tiên Chính quyền Sài Gòn viện trợ như vậy cho kẻ thù của họ ở miền Bắc.
Thông cáo của Bộ Ngoại giao đã đề nghị 50.000 đô la cho Hội Chữ thập đỏ Quốc tế để mua “những vật phẩm cần thiết cho việc cứu trợ ở miền Bắc”.
Ngoài ra, Nam Việt Nam còn tặng 500 tấn gạo và 1.000 hộp (thùng) sữa đặc nhằm thể hiện sự đồng cảm “tình anh em” giữa hai nửa Việt Nam bị chia cắt.”.
Tất nhiên đây là tầm của một quốc gia, cá nhân thì không đáng nói. Nhưng quyên góp nhân đạo là hành vi bất vụ lợi, vì vậy nếu bạn có lòng bi mẫn thì hãy mở lòng, bất chấp người giúp bạn làm cầu nối với nạn nhân là ai, chính kiến ra sao.
Đó mới thực là Thiện Nguyện!
– Nguyễn Đình Bổn–
P/s: Như thường lệ, do bị chính quyền giấu nhẹm nên người dân miền bắc khi ấy hoàn toàn không biết đây là những khoản viện trợ từ VNCH. Cũng giống như Triều Tiên nhận viện trợ Hàn Quốc và chỉ mang ơn “ngài Ủn” thôi.
Gái Việt thời nay thật lạ kỳ, Cởi trần uốn méo “vếu” đưa đi. A dua bóp ngoéo thành “tim vú”,
Trơ trẽn đăng khoe tưởng “giống gì” ! Miệng toét toe cười như đĩ thõa, Mắt thầm kín gọi tựa ngu si. Ông già, trai trẻ mau cùng tới, Bưởi thả chùa, không “ấy”… để chi? Con Gà Què Azalea (Sept 15, 2017)
HỌA 1 : HẾT Ý
Thời nay con gái thật là kỳ,
Nhồi bóp ve tròn vếu gởi đi.
Nặn bưởi quý thành tim gợi cảm,
Đăng tin chọc ghẹo chẳng ra gì.
Miệng cười toe toét như sung khoái,
Bụng dạ vui thầm giấu cái si.
Mấy lão máu dê nhìn khoái chí,
Nhân gian chán nản hỏi : – Còn chi HỒ NGUYỄN (16-9-17)
HỌA 2 : HÀNG TỐT EM KHOE
Có gì chị lại nói kỳ kỳ
Bong bóng thịt thừa giở thấy đi
Bảo vật triển khai không cất kín
Ngọc ngà bày biện đó là gì?
Giàu sang trưởng giả tay không tới
Thượng uyển cung đình cũng phải si
Là gái khôn ngoan trần tục tốt
Phô trương non bộ giấu mà chi? Trần Đông Thành (9/17/2017)
HỌA 3 : KHOE CỦA
Gái ở Việt Nam sống dị kỳ
Đưa mông đưa ngực gọi tình đi
Yếm đeo bỏ lửng không che giấu
Quần trệ lòi mông chẳng giống gì
Trái sữa lo le cho khách ngắm
Văn minh thời thượng gợi tình si
Chớ ham của lạ thò tay lấy
Buông thả cuộc đời chết ích chi?! Nguyễn Cang
HỌA 4 : TIẾN HÓA
Đời luôn tiến hóa có đâu kỳ ,
Cái cũ lỗi thời phải bỏ đi .
Khi tóc đuôi gà ưa chuộng lắm ,
Thì đầu củ tỏi giữ làm gì .
Lụa là kín đáo thêm vướng bận ,
Da thịt ưỡm ờ lại đắm si .
Chừng độ trăm năm sau chắc hẳn ,
Thả luôn mọi thứ chẳng còn chi ! LHN
HỌA 5 : KỲ QUAN THẾ GIỚI
Ông bà cổ hủ “Nude” coi kỳ Mỹ nữ ngày nay cởi hết đi Bưởi ngọt rung rinh luồng gió mới Suối hương ngây ngất thắm hoa gì? Rỡ ràng bán nguyệt lưu ly thủy Ngơ ngẩn tròn trăng soi bóng si Tài tử giai nhân thầm vọng động Ngắt cánh hoa hồng “Ấy” để chi? Cậu Hai
HỌA 6 – Cảm tác : GIÁ NGỌC NGHÌN VÀNG
Gió chiều lồng lộng thổi vi vu, Trốc vải cô em ngó thấy dù. Chút đỏ chút hồng hồng thơm phức, Nửa đen nửa trắng trắng hồ thu. Khen em trần tắm cho nguyệt thẹn, Trách sứ ngang qua mắt tối mù. Điên đảo hoành hành bên thể nữ, Trên hai dưới một ú ù nu. Em
HỌA bài Cảm tác : LỒNG LỘNG NÉT NGÀI
Lồng lộng gió chiều thoảng ví vu, Em nhô ngực thắm lộ không dù. Hồng hồng chấm đỏ che e thẹn, Trắng trắng vồ nhô bóng dáng thu. Em tắm lộ trần che nét thắm, Anh nhìn trố mắt tối như mù. Chành chành cho đáng tu mi nữ, Nhú nhú nhô nhô lộ ú nù! HỒ NGUYỄN (16-9-17)
Cứ ngỡ tình yêu không lối nào,
Chẳng ngờ mê lộ rộng làm sao !
Như làn khói nhẹ bay trờ tới,
Tựa chút hương thơm thổi thoảng vào.
Cặp mắt đâu cần mà đắm đuối,
Đôi chân khỏi có vẫn lao xao.
Lặng câm hồn bước nhanh như chớp,
Chớ nói tình yêu không lối nào ! Con Gà Què Azalea
HỌA 1 : SA VÀO MÊ LỘ
Tình yêu đâu dễ bước vô nào,
Đã trót sa rồi biết thoát sao?
Đắm đuối lúc yêu như suối tuyết,
Chia tay tim vỡ lệ tuôn vào.
Mới yêu mũm mĩm hoa tình mộng,
Đoạn tuyệt u sầu nguyệt xuyến xao.
Mê lộ là đường yêu dọn sẵn,
Trót yêu nào có dễ ra nào! HỒ NGUYỄN (02-10-18)
HỌA 2 : LỐI VÀO NGÃ YÊU
Đường tình lấy ngã rẽ đây nào,
Mở cửa cho ta bối rối sao?
Chọn một con đường nào yên nhất,
Dung thân bãi đất tốt cho vào.
Lo xa đắm đuối yêu thì khổ,
Đố bạn cầm lòng khỏi xuyến xao.
Bởi thế đi đâu cho khỏi thế,
Thà thương chút chút thử xem nào! Trần Đông Thành
HỌA 3 : ĐỪNG NGỠ
Muốn biết ai ơi hãy thử nào !
Coi tình mặn , ngọt , đắng ra sao ?
Ngắn dài cỡ mấy đều vô tuốt ,
To nhỏ bao nhiêu cũng vẫn vào .
Không ngại tóc tai rồi hốc hác ,
Chẳng lo mặt mũi sẽ xanh xao .
Bao lần khám phá còn chưa chán ,
Đừng ngỡ ! Ai ơi hãy thử nào ! LHN
Khi anh mười chín tuổi rồi,
Oe oe em mới chào đời theo sau.
Một thời ta đã gặp nhau,
Anh trên bục gỗ giảng câu làm người…
Em ngồi bên dưới giỡn cười,
Mong sao chóng tới giờ chơi để chuồn.
Tiếng thầy giảng, ngỡ tiếng chuông,
Reng reng lời của thầy luồn qua tai.
Thế rồi cách biệt từ đây…
Quang cảnh trại tị nạn Galang 1
Bất ngờ gặp lại nơi này hỡi ôi !
Đảo hoang tị nạn tả tơi,
Tình yêu bỗng chợt vỡ rơi giữa hồn !
Thầy trò một thuở đem chôn,
Bức tường lễ giáo môi hôn phá rồi !
Lạc vào nghịch cảnh nghẹn lời,
Bước chân tị nạn đổi đời chúng ta…
Barracks của quân đội Indonesia dành cho người tị nạn Việt ở GL 1
Tạm dung rồi sẽ phải xa,
Tình trong phút chốc bỗng là khói bay !!! Con Gà Què Azalea
KỶ NIỆM TAN NHANH
Đọc tiếng “thầy” nghe nhói cả lòng,
Tâm tình ngày ấy có còn không?
Những lời trao gởi xưa còn đậm,
Nay xóa tan nhanh kỷ niệm nồng!!!
Ngày đó xa xôi em nũng nịu,
Bây giờ gần gũi lại như không.
Thời gian nhanh khiến tim tan sớm,
Tụ lại còn u ẩn phủ vòng. HỒ NGUYỄN(24-02-18)
Mưa bỗng chợt đổ ào như thác lũ
Rồi tí tách rơi như những lời ru
Gió thét gào ngân dài bao tiếng hú
Lạnh tê người đêm hiu hắt tàn thu
Hình như đông đang chực chờ bước tới
Hay chỉ là buốt giá giữa hồn tôi
Đêm âm u phủ trùm trong tăm tối
Mưa vẫn tỉ tê từng giọt nhẹ rơi
Mưa mãi mưa hoài đêm sâu vắng lặng
Ngỡ như trời ứa lệ khóc thương trăng
Tiếng mưa đêm hòa tiếng gió vọng vang
Cùng tấu khúc tiễn đưa mùa thu tàn
Lời giã biệt suốt đêm dài buốt giá
Lưu luyến chi mà chẳng chịu lìa xa !
Đã tàn rồi, thu ơi hãy lướt trôi
Hãy hòa tan theo cùng mưa lạnh rơi
Hãy để đông về đóng băng hồn tôi…
Ôi tiếng mưa đêm, lời than khóc của trời ! Con Gà Què Azalea
Ngày ấy xuân xanh, tay đan trong tay
Hoa đăng trong tim, ngây thơ đắm say
Chân sáo tung tăng mộng mơ vui chơi
Ánh mắt long lanh, rạng rỡ trên môi
Hương sắc lung linh hồn ai ngất ngây
Quấn quít chân người tà áo trắng bay
Dài tóc ru đời dỗ giấc bình an
Bên nhau dệt mơ bao nhiêu mộng vàng
Hoa nắng rơi rơi đan tóc ngọc ngà
Mượt bước chân mềm cỏ biếc tình ta…
…Ai nào có ngờ trời bỗng phong ba (*)
Chợt nổi trôi đời, lạc dấu chia xa…
Ngày ấy còn đâu, nay ta đã già !!!
Hu hu hu hu hu hu hu hu !!! Con Gà Què Azalea
HỌA Ý: VUI THAY NGÀY ẤY
Xuân xanh một thuở ấm trong tay,
Nhớ quá nay còn thắm thiết say!
Chân nhảy tung tăng trò thích thú,
Mắt thầy đắm đuối dạ nào hay.
Ly cà phê lóng lánh một màu đen
Khuấy thêm chút sữa, ngọt đời truân chuyên
Cùng tôi đọc điện thư bao buổi sáng
Lúc ngậm ngùi, lúc khóc, lúc cười vang…
Tôi uống vào vị cà phê ngọt đắng
Ngày qua ngày thấm đậm cả tim gan
Bao mật ngọt bỗng trở thành khan hiếm
Người dối gian, tôi che giấu muộn phiền…
Từng buổi sáng hương cà phê thơm ngát
Ngào ngạt bay ngập tràn hồn man mác
Thức tỉnh u mê trong tim đầy giông bão
Bắt đầu một ngày, trôi tiếp kiếp lao đao !!! Con Gà Què Azalea
HỌA Ý : CÀ PHÊ DỊU NGỌT
Lóng lánh cà phê thắm sắc đen,
Thơm tho hương thoảng ngất ngây mềm.
Nhâm nhi nếm vị nghe ngào ngọt,
Thấm thía ngửi nồng thích thú thêm.
Vị đắng nhưng lòng thơm chẳng đắng,
Sắc đen mà lóng lánh ai ghen?
Ngồi buồn máy gõ thơ tìm vận,
Nhấm chút cà phê ý rộng thềnh. HỒ NGUYỄN (06-10-18)
Ít người còn nhớ rằng chủ nhân của bản tango đình đám và được thu âm nhiều nhất lịch sử là một cậu sinh viên học ngành kiến trúc chỉ mới 18 tuổi. Câu chuyện như hoang đường này là có thật, khi cậu thanh niên có biệt danh “Becho” liều mình đưa bản nhạc mới sáng tác cho huyền thoại tango Roberto Firpo nhờ xem hộ.
Minh họa: preillumination-seth-unsplash
“Quốc ca tango” của nhân loại!
Đó chính là “La Cumparsita” (tạm dịch từ tiếng Tây Ban Nha: “Cuộc diễu hành nhỏ”) – một bản nhạc tango của tác giả Gerardo Matos Rodríguez người Uruguay sáng tác vào năm 1916, tính tới nay đã 107 năm!
Gerardo Rodríguez (1897-1948) viết nên bản nhạc này tại trụ sở Hiệp hội Sinh viên Uruguay và sau đó bán cho nhà xuất bản Breyer với giá 20 pesos. Sinh tại Montevideo, thủ đô Uruguay, Gerardo Rodríguez là con trai của ông chủ phòng trà Moulin Rouge có tiếng. Vào khoảng thời gian sáng tác “La Cumparsita”, anh đang theo học ngành kiến trúc. Sau “La Cumparsita”, Gerardo Rodríguez cũng viết nhạc cho nhiều vở kịch và chỉ huy dàn nhạc tango riêng ở Montevideo. Nhiều bản tango khác của ông cũng lần lượt ra đời nhưng không bản nào vượt qua được bản nhạc giản dị thời mới bước chân vào ngưỡng cửa âm nhạc. Ông từng chu du khắp châu Âu và sống tại Paris một thời gian. Năm 1931, ông soạn nhạc cho phim “Luces de Buenos Aires”, được quay ở Joinville-le-Pont, Pháp.
Gerardo Matos Rodríguez (file photo)
Những tư liệu còn lại cho hay rằng vào ngày 8 Tháng Hai 1916, Gerardo Rodríguez mang theo một bản hành khúc carnaval vừa mới viết, nhờ người bạn nói giúp để Roberto Firpo – một trong những người đầu tiên đổi mới thể loại nhạc tango cổ điển thời đó – xem và muốn ông góp ý, chỉnh sửa. Roberto Firpo nhanh chóng nhận ra rằng ông có thể biến nó thành một bản tango.
Nhận thấy bản nhạc nhịp 2/4 khá bình thường, Roberto Firpo ngồi vào cây dương cầm và chợt nhớ đến hai bản tango mà mình sáng tác từ hồi 1906 có tên là “La gaucha Manuela” và “Curda completa”. Ông trích một phần từ mỗi bài để đưa vào bản nhạc của Gerardo Rodríguez. Ông cũng dùng một phần trong bài “Miserere” (của Giuseppe Verdi) lấy từ opera để hoàn chỉnh cho tác phẩm. Sau đó, Roberto Firpo chơi dương cầm, cùng hai nghệ sĩ vĩ cầm, một nghệ sĩ bandoneón và một nghệ sĩ flute thu âm bản nhạc này vào tháng Mười Một 1916 cho hãng Odeon Records. Bản nhạc ra mắt trên mặt B của đĩa hát 78 vòng nhưng lúc đó không gây tiếng vang lắm.
Thế nhưng “cuộc đời thứ hai” của “La Cumparsita” thật sự bắt đầu vào năm 1924, khi nó được biểu diễn trong vở kịch “A Program Of A Night Club”. Trong vở kịch, những bản tango từng bị lãng quên lần lượt vang lên và “La Cumparsita” nằm trong số đó. Nội dung ca khúc kể về chuyện một cô ca sĩ phòng trà xinh đẹp bị quấy rối bởi những vị khách thô lỗ. Trong lúc cô và các vũ công biểu diễn thì một gã khách say rượu sàm sỡ các vũ công. Cô ca sĩ liền phản ứng và gã khách bất lịch sự tạt cả cốc nước vào mặt cô. Trước tình huống đó, một chàng trai trẻ xuất hiện và giải nguy cho cô ca sĩ…
Bậc thầy soạn nhạc người Uruguay Hector Passarella, khi nhớ về kỷ niệm lần đầu nghe “La Cumparsita”, đã thốt lên rằng: “Tôi ngay lập tức bị mê hoặc”. Điều khiến nó diệu kỳ nằm chính ở sự đơn giản nhưng sâu sắc. Nhiều người đã đồng tình với nhận xét của Hector Passarella: “La Cumparsita” là “quốc ca tango” của nhân loại!
“La Cumparsita” với phiên bản “Si Supieras” (do Pascual Contursi và Enrique Pedro Maroni đặt lời) đã được các giọng qua của nhiều thời kỳ trình diễn, trong đó có: Carlos Gardel (ca sĩ, nhạc sĩ, nhà soạn nhạc và diễn viên người Argentina gốc Pháp); Julio Iglesias (ca sĩ, nhạc sĩ người Tây Ban Nha); rồi phải kể đến Roberto Alagna, một giọng nam cao người Pháp gốc Ý…
Về hòa tấu, “La Cumparsita” được thể hiện bởi Richard Clayderman (nghệ sĩ dương cầm), Christoph Denoth (nghệ sĩ guitar), Valter Schiavi (nghệ sĩ accordion), nhóm nhạc Izidroguedes… Và không thể nào đếm hết clip của những cặp đã cùng nhau khiêu vũ trên nền bản nhạc này trên thế giới suốt hàng chục năm qua…
“La Cumparsita” còn trở thành nhạc nền của nhiều bộ phim, nổi tiếng nhất là cảnh Norma Desmond (Gloria Swanson đóng), một nữ minh tinh về chiều nhưng không chấp nhận thực tế mình hết thời, nhảy tango theo ca khúc này với chàng tình nhân trẻ (William Holden đóng) trong cuốn phim bất hủ “Đại lộ Hoàng hôn” (Sunset Boulevard) vào năm 1950. Bài hát còn xuất hiện trong các phim “Anchors Aweigh” (1945), “Some Like It Hot” (1959), “Take the Lead” (2006)…
Hơn một thế kỷ qua, “La Cumparsita” là bản tango được ưa chuộng nhất thế giới, bất kể dưới hình thức hòa tấu hay ca khúc. Ngày nay có trên 100 phiên bản “La Cumparsita” với nhiều ngôn ngữ được thể hiện. Có một CD với 20 phiên bản khác nhau của “La Cumparsita” được phát hành bởi hãng đĩa EMI mang tên “La cumparsita, veinte veces inmortal”. Thậm chí trên đấu trường thể thao, nhiều vận động viên thể dục dụng cụ cũng dùng các biến thể của bài này làm nhạc nền cho phần biểu diễn.
Nhắc đến “La Cumparsita”, cũng phải kể lại những thăng trầm khác, ngoài cuộc đời âm nhạc của nó. Khi Gerardo Rodríguez quên bẵng mất tác phẩm đầu tay của mình thì trong một lần đi nghe nhạc do nghệ sĩ vĩ cầm người Uruguay Francisco Canaro biểu diễn ở Paris, anh tình cờ phát hiện tác phẩm của mình rất nổi tiếng nhưng nó được biết đến với tựa “Si Supieras”. Lúc đó Gerardo Rodríguez là một nhà ngoại giao, giữ chức lãnh sự Uruguay ở Đức. Phát hiện “đứa con” của mình có một cái tên khác, Gerardo Rodríguez dành tới… hai thập niên để đấu tranh pháp lý đòi tác quyền và cuối cùng thành công khi lấy lại tựa đề cũ là “La Cumparsita”.
Số là sau khi mua bản nhạc “La Cumparsita” của Gerardo Rodríguez, nhà xuất bản Breyer đã bán lại tác quyền cho nhà xuất bản Ricordi. Lúc đó, Enrique Maroni và Pascual Contursi – hai tác giả chuyên đặt lời cho các bản tango – đã đổi tựa thành “Si Supieras”.
Chưa hết, tác phẩm âm nhạc này cũng là đề tài thưa kiện giữa hai quốc gia! Uraguay lẫn Argentina đều nhất quyết nhận “La Cumparsita” là của mình! Trong khi Uruguay coi nó là “quốc ca văn hóa” theo một điều luật có từ năm 1997 thì ba năm sau, trong lễ khai mạc Thế vận hội Sydney 2000, Argentina sử dụng “La Cumparsita” làm bản nhạc diễu hành cho đoàn vận động viên của họ, dẫn tới việc chính phủ Uruguay gửi công hàm phản đối. Vụ này khơi mào cho cuộc bút chiến gay gắt giữa truyền thông hai nước.
Điều khá thú vị là Uruguay và Argentina chỉ tranh giành bản “La Cumparsita”, còn điệu tango trứ danh thì hai quốc gia này hoan hỉ… chia đôi cùng hưởng vinh dự. Tháng Mười 2009, theo đề nghị Uruguay và Argentina, UNESCO đã công nhận tango là “di sản văn hóa nhân loại”, và ghi xuất xứ là khu vực con sông Rio de la Plata chạy qua thành phố Buenos Aires của Argentina lẫn Montevideo của Uruguay!
Minh họa: pexels-los-muertos-crew
“Vũ nữ thân gầy” – Bản tango quyến rũ
“La Cumparsita” được biết tới rộng rãi tại Việt Nam qua bản lời Việt có tên “Vũ nữ thân gầy” của nhạc sĩ Phạm Duy. Bản Việt ngữ này đã được nhiều ca sĩ tên tuổi thể hiện, nhưng nổi bật nhất là Thanh Lan và Khánh Ly. Ca từ của “Vũ nữ thân gầy” chúng ta nghe lâu nay không giống với nguyên tác của Gerardo Rodríguez, và cũng chỉ giống bản “Si Supieras” ở tinh thần hoài nhớ quá khứ.
“Vũ nữ thân gầy” trở thành ca khúc tango nhạc ngoại quốc lời Việt phổ biến nhất miền Nam Việt Nam, trước khi bản tango thời thượng có tên “L’amour C’est Pour Rien” (“Tình cho không”, cũng do Phạm Duy đặt lời Việt) xuất hiện và “làm mưa làm gió”! “Vũ nữ thân gầy” là bản tango được ưa chuộng bậc nhất tại các vũ trường. Giai điệu có đoạn tiết tấu mạnh mẽ với những dấu lặng ngay đầu ô nhịp, có đoạn phóng khoáng, rồi bay bổng tạo nên sự tương phản quyến rũ…
Sau năm 1975, “La Cumparsita” được tác giả Nguyễn Tuấn Kiệt đặt một lời Việt khác, với tựa “Tango kỷ niệm”. Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 cũng viết lời Việt cho ca khúc này, với nhan đề “Ngân khúc Tango”. Năm 2008 có một tác giả soạn lời Việt lấy tên là “Tình hoài nhớ”. Hiện trên internet lưu giữ một dị bản tiếng Việt nữa, có tựa đề “Đêm hội ngộ” với lời khá hay nhưng không thấy ca sĩ nào hát lời này.
_____________
“Vũ nữ thân gầy” (bản tiếng Việt của nhạc sĩ Phạm Duy)
Đàn đã khơi rồi, trong lúc đêm tàn rơi
Đàn khóc ai hoài, cho héo hon lòng tôi
Đàn nhớ nhung người, như sắc hương tàn phai
Đàn cố nuôi lời, cho giấc mơ còn lơi
Ôi! Nghe tiếng đàn réo mà thương người
Nghe tiếng cười reo xót xa đời
Nhớ nhung đau thương mà thôi
Người vũ nữ, người xưa mến thương ơi
Nhớ tới hương đêm kinh đô chưa qua đời
Nhớ tới đôi môi nụ cười
Nhớ tới xa xôi, nay đã xa rồi.
Người vũ nữ ngồi bên cốc lên men
Bát ngát hương môi cho anh say mềm
Nhịp nhàng gieo trên sàn êm
Rộn ràng nghe bao lời điên
Của khách giang hồ say triền miên
Ta ghì cho tan vỡ trái tim này
Cho người ăn chơi nhíu đôi lông mày
Ta cười cho xanh ngát kiếp lưu đầy
Cho người vũ nữ khóc tấm thân gầy
Chưa nói yêu nhau mà lòng đã đau
Chưa nói mê say mà tình đã bay
Chưa biết môi em mà hồn đã quên
Đã qua một đêm…
BẰNG LĂNG TÍM (Viết tặng một người… đã đi qua đời tôi)
Xa lộ băng ngang, bằng lăng nở rộ
Hoa tím nhạt nhòa ôn kỷ niệm xưa
Năm tháng lạc loài, đất lạ gió mưa
Nhưng vẫn nhớ bóng bằng lăng hoa tím…
Trước nhà em, hoa trúc đào đỏ lịm
Cạnh bờ rào tỏa bóng mát bằng lăng
Ngày đi học chân sáo nhảy tung tăng
Em đứng đợi dưới gốc bằng lăng tím
Dáng em thơ như con chim sẻ nhỏ
Nhặt bằng lăng đem trái chín tặng tôi
Mùi hương nồng, thấm vị ngọt trên môi
Vui hớn hở tay trong tay đến lớp
Bỗng một hôm tôi phải đành giã biệt
Xa quê nghèo xa cả bóng em thơ
Hoa tím bằng lăng khuất nẻo sương mờ
Nhưng vẫn mong có một ngày gặp lại
Mười năm lẻ , tôi trở về làng cũ
Cảnh vật tiêu điều mất dấu vết xưa
Chỉ trơ lại cây bằng lăng xơ xác
Lòng ngỡ ngàng nghe man mác giữa trưa
Tôi đứng lặng, ngậm ngùi trong thương nhớ
Bằng lăng hoa tím nay biết về đâu?
Chiều bâng khuâng tím cả cánh Rừng Dầu*
Nghe cay đắng ôm mối sầu chất ngất !
Nơi đây, xứ người, thấy bằng lăng tím
Chợt nhớ về em gái nhỏ ngày xưa… Nguyễn Cang (22/7/2017) Rừng Dầu*: một địa danh thuộc quận Bến Cầu tỉnh Thây Ninh, nơi tôi được sinh ra và lớn lên.
* Cảm tác : Nhớ người xưa
Trồng cây bã đậu bên rào
Sau mươi năm mới ghé vào trường xưa
Thời gian dãi nắng dầm mưa
Bây giờ già lá hoa thưa thân còm
Chạnh nhớ em gái lưng ong
Hàng ngày tới lớp tay ôm sách cầm
Hôm nay mờ tối mưa dầm
Hỏi ra mới thấu mộ nằm bên kia
Người nằm huyệt đắp kia kìa
Là nàng thôn nữ xa lìa thôn hương *Trần Đông Thành (7/25/2017)
Mưa suốt mấy ngày
Hoa lá cỏ cây
Trải ngập trên sân
Trơ vơ thân gầy
Trời đã vào xuân rồi
Mưa sao chẳng ngừng rơi
Nắng xuân sầu héo hắt
Ngỡ linh hồn trút hơi
Ngồi nghe từng tiếng mưa rơi
Dường như tiếng khóc chơi vơi lưng tròng
Lệ rưng rưng nhỏ trong lòng
Nghe như tiếng vỡ rơi trong đáy hồn… Con Gà Què Azalea
Ngẫu hứng khi thấy hình trên Phây.
Trau dồi nghệ thuật lính trồng rau
Tiến tới tầm cao giống hệt Tàu
Áo mão quân hàm y mẫu quốc
Quan thầy hạ lịnh phải làm mau Bửu Tùng
Họa 1 : BỘ ĐỘI ĐÓI !
Túng đói đành ngồi bán chút rau,
Áo quần lụm mót của quân Tàu?
-Lệnh ban : phải mặc, sao từ chối?!
-Lũ Hán nô kia, cút xéo mau ! Con Gà Què Azalea
Họa 2 : BỘ ĐỘI NGÀY NAY
Đầu đỏ vai vàng bộ đội rau,
Lăn dưa đá cá giống thằng Tàu
Hết thời đứng chợ rao hàng bán,
Sao đỏ sao vàng đuổi chạy mau! Gàn Bát Sách
ĐỢI
Hoa nở xuân xưa óng ánh vàng,
Bồn chồn đợi mãi bước em sang.
Ngày chôn thinh lặng vào đêm tối,
Mất hút đường mơ dấu địa đàng…. Lãng Phong
HỌA 1 : CHIA
Xuân sang mai hé nụ hoa vàng,
Ngóng mãi mà em chẳng thấy sang.
Hứa hẹn năm nào đưa mỏi mắt,
Chờ trông nay biết đã chia đàng… HỒ NGUYỄN (21-9-2020)
HỌA 2 : BUÔNG
Trông ngóng mà chi mặc lá vàng,
Ra đi lời hứa phủi cho sang.
Bên chồng ai sống trong sung sướng,
Buông hết tình ta xuống địa đàng. HỒ NGUYỄN (21-9-2020)
HỌA 3 : CHỜ…
Mỏi mòn mong ngóng đợi thu vàng,
Lá rụng bao mùa vẫn chẳng sang.
Nhung nhớ bay ngàn phương vạn hướng,
Gặp nhau đã tới tận thiên đàng! Con Gà Què Azalea
HỌA 4 : THÔI !
Đợi mãi bao năm đến võ vàng,
Bóng ai vẫn biệt không hề sang…
Mùa xuân từ giã trôi đi mất,
Thôi thế đành thôi, đã cuối đàng ! Con Gà Què Azalea
THƠ ĐƯỜNG
Dễ chi đùa bỡn với thơ đường
Niêm luật buộc ràng nhức tận xương
Đã trót đa mang mang lại nặng
Cũng toan vất bỏ bỏ càng vương
Tám câu là tám hàng châu báu
Năm vận là năm đóa sắc hương
Muôn chuyện gộp vào năm sáu chữ
Khuôn vàng thước ngọc dệt ngàn chương. KIM XUYÊN*
*Thơ tác giả Kim Xuyên, Quỳnh chép trên mạng Fb.
Họa 1 : THƠ ĐƯỜNG LUẬT
Thực,luận định phân rõ luật đường
Trắc,bằng ghi nhớ khắc vào xương
Tám câu,ngoại thể hình long phụng
Bảy chữ,trong hồn cốt đế vương
Khảng khải nam thanh gìn đạo nghĩa
Thâm trầm nữ tú dưỡng thiên hương
Nhân tình,thế sự,lòng giao cảm
Hiện đại thơ hòa với cổ chương Lý Đức Quỳnh 15/9/2020
Họa 2 : THƠ ĐƯỜNG LUẬT
Bát cú thất ngôn thơ luật Đường,
Một bài ngắn ngủn tưởng nhai xương !
Vận niêm gò bó thường sai vướng,
Đối pháp tùm lum luôn lỗi vương.
Bảy chữ góp gom cho thắm sắc,
Tám câu hòa quyện để nồng hương.
Lỡ quên một chút là đi đứt,
Đành phải chú tâm mới trọn chương !
Huhuhu ! Con Gà Què Azalea(Mpt,9252020)
Họa 3 : DỆT ÁNG THƠ ĐƯỜNG
Xướng họa thơ văn với luật Đường,
Khó khăn trau chuốt nhói tê xương.
Cung vần thả góc nghe thanh nhã,
Bằng trắc gieo lằng thấy vấn vương.
Dáng ngọc tám câu xuyên phú quý,
Nét son bảy chữ cuộn mùi hương.
Âm thanh thánh thót reo từng tiếng,
Dệt khúc nghê thường tạo áng chương. HỒ NGUYỄN (27-9-2020)
NHỚ QUÊ
Đứng dốc đồi cao nhớ nước non,
Bao năm xa vắng mất hay còn?
Vườn cây suối tóc bên bờ lẻ,
Chợ nhỏ ghế mòn góc phố đơn.
Biệt xứ thuở vong hương sụp hận,
Ra đi lúc xóa quốc căm hờn.
Quê nhà mờ thoáng nghìn muôn dặm,
Đau xót tâm nguyền giữ sắt son. HỒ NGUYỄN (16-9-2020)
Họa 1 : NHỚ VỀ QUÊ HƯƠNG
Bao giờ gặp lại suối đồi non?
Xa cách thời gian cảnh vẫn còn?
Dãy đất sơn hà luôn gấm vóc
Nhà nông thôn dã chẳng cô đơn!
Quan san cách biệt nơi quê quán,
Viễn xứ miên man ngọn lửa hờn!
Ôm mối đau thương sầu quốc hận,
Giang sơn một gánh giữ lòng son! Trần Đông Thành
Họa 2 : CỐ HƯƠNG !
Ngồi đây nghĩ tới nước cùng non,
Cách biệt nhiều năm biết chẳng còn…!
Trí não lu mờ sầu bóng chiếc,
Tâm hồn quạnh quẽ khổ thân đơn.
Từng ngày vật vã bên buồn chán,
Bao tháng hận căm cạnh tủi hờn.
Gần hết cuộc đời nơi đất khách,
Chưa lần trở lại… vững lòng son ! Con Gà Què Azalea
CHỈ LÀ PHÙ DU ?!
Một thoáng phù du thế đủ rồi ?!
Như làn gió nhẹ thoảng qua thôi ?!
Gần trong giây phút đành chia lối,
Xa suốt tháng năm phải rẽ đôi !
Tiếc nuối nữa chi hai bóng chiếc,
Luyến lưu còn lại cặp tim côi !
Gặp nhau cũng chỉ là vô vọng,
Một thoáng phù du thế đủ rồi ! Con Gà Què Azalea
HỌA 1 : BÓNG CÔ ĐƠN
Bao nhiêu tình nghĩa thoát đi rồi,
Nhìn lại chỉ còn đơn lẻ thôi!
Kỷ niệm kết thành hoa rũ chiếc,
Bóng hình đứt đoạn mảnh chia đôi.
Ra đi người đắm vui song bước,
Ở lại tôi mòn mỏi bóng côi.
Hội ngộ đừng mong chi có nữa,
Thôi! Xua tan khuất hết cho rồi! HỒ NGUYỄN (30-9-2020)
HỌA 2 : BẼ BÀNG
Được bấy yêu thương cũng đủ rồi!
Không mong giữ mến nữa thì thôi
Gìn lưu luyến ái rồi hai lối,
Phải cảnh chia tay phụng lẻ đôi
Đâu phải lòng thành là thỏa chí,
Cho đời tan tác đến đơn côi
Đời là đau khổ vì ngang trái
Thì chớ than chi thế sự rồi! Xì Ca Que
Chim mòn mỏi hót vẫn vô thanh,
Âm điệu tịnh không mộng chẳng đành…
Vừa mới giao mùa sao buốt lạnh,
Thẫn thờ quay quắt suốt tàn canh !!! Con Gà Què Azalea
HỌA : GÀ LO CHO CON
Mệt mỏi gà nhà vẫn tiếng thanh,
Kêu con trao gạo phận cam đành.
Đông sang lạnh giá vây quanh xóm,
Mẹ cạnh lo toan thức suốt canh. HỒ NGUYỄN (03-12-2020)
Đổ ào một thoáng qua đời nhau, Thấm ướt đôi tim đã héo nhàu. Giữa cõi mênh mông hồn đắm đuối, Trong vùng lặng lẽ trí thương đau ! Mùi hương phảng phất bao niềm nhớ, Chân ái vấn vương vạn nỗi sầu. Thấp thoáng hoàng hôn đang phủ kín, Mất bao lâu nữa để quên nhau???
***
Bây giờ tình lạc chân mây, Dư âm thổn thức đọa đày hồn đau… Con Gà Què Azalea
HỌA: CHÂN BƯỚC RẼ ĐÔI
Ta đã xa rời chia cách nhau,
Tim như quặn thắt xót xa nhàu.
Ngày xưa đắm đuối ôm quay cuốn,
Nay đã đôi đường bước xót đau.
Nhớ thuở bên nhau xuân mượt mát,
Còn đâu ân ái? – Chỉ thu sầu.
Màn đêm vây phủ phòng đơn lạnh,
Em có bao giờ nhớ thuở nhau? HỒ NGUYỄN (03-02-19)