
1. “LUẬT SỐNG”
Gồm một số định luật trong cuộc sống mà mình nên suy nghĩ và áp dụng để sống tốt hơn…
Luật cân bằng:
Nếu coi hạnh phúc là số dương, đau khổ là số âm, thì tổng số của hạnh phúc và đau khổ trong đời người sẽ bằng không. Hãy tin có luật cân bằng.
Luật tuần hoàn:
Đời người là một chuỗi tuần hoàn gồm những giai đoạn vui buồn kế tiếp nhau. Sẽ không ai hạnh phúc mãi mà cũng không ai phải đau khổ mãi.
Luật tương ứng:
Những thứ ta nhận được từ cuộc đời tương ứng với những thứ ta cho đi. Càng cho nhiều bao nhiêu, ta càng nhận được nhiều bấy nhiêu.
Luật trả và đền:
Dù sớm hay muộn, mỗi người sẽ phải trả giá cho từng hành động sai trái, cũng như sẽ được đền bù cho các việc làm tốt đẹp của mình.
Luật thử thách:
Hãy tin những khó khăn, nghịch cảnh là những thử thách giúp mình trở nên mạnh mẽ, khôn ngoan hơn.
Luật cộng sinh:
Mối quan hệ giữa hai bên chỉ tồn tại lâu dài khi cả hai đều sinh lợi (cộng sinh) cho nhau. Nếu một bên hưởng lợi, một bên mãi hy sinh thì mối quan hệ đó sẽ không bền.
Luật hấp dẫn:
Những tính cách giống nhau sẽ thu hút và tìm đến với nhau để đoàn kết nâng đỡ nhau cùng làm đẹp cuộc đời.
Luật vạn vật đồng nhất:
Những quy luật nào đúng với trời đất, vạn vật thì cũng đúng với con người. Vậy đừng làm điều gì trái với thiên nhiên và lương tâm. Sở thích, quan niệm mỗi người đều khác nhau. 8 chia hai là 4, hoặc là 3 nếu cắt số 8 ở giữa theo chiều đứng, mà có thể là O nếu cắt đôi số 8 theo chiều ngang. Người thích nhạc mùi, kẻ thích nhạc tiền chiến…
Hãy tôn trọng nhau.
Luật tương quan:
Việc này liên kết, ảnh hưởng đến việc kia. Đừng nghĩ chuyện mình lười biếng, làm xấu chỉ hại cho chính mình. Nó hại cho gia đình, cộng đồng và nhân loại nữa.
Luật về sức mạnh của thói quen:
Những suy nghĩ và hành vi được lập đi lập lại sẽ trở thành thói quen. Thói quen sẽ trở thành tính cách.
Đây là công cụ mạnh để rèn luyện những tính tốt mình muốn có.
Luật thích nghi:
Sướng bao nhiêu cũng là chưa đủ. Khổ bao nhiêu rồi cũng phải chịu được.
Hãy thích nghi với hoàn cảnh mà môi trường đang có.
Luật về sự tương tác:
Khi vật A tác động vào vật B một lực, thì vật A sẽ nhận tác động ngược lại y như vậy.
Nếu ta làm cho ai đau đớn, ta sẽ nhận sự ân hận, dày vò đúng bằng vậy.
Luật vợ chồng:
Hãy tin vợ chồng có duyên nợ, tình nghĩa với nhau, để cố gắng sống với nhau hết mình.
Luật sống vui:
Nếu muốn sống vui, hãy tích cực và làm những gì mình cần ngày hôm nay. Đừng đợi khi có cái này, xong cái kia…
Luật tự kỷ ám thị:
Nếu một ý nghĩ được lập lại nhiều lần, ta sẽ tin ý nghĩ đó là thật. Hãy tận dụng quy luật để có những suy nghĩ tích cực mà tôi luyện tinh thần mình.
Luật yêu thương:
Và trên hết mọi sự hãy thực thi tình thương yêu để được yêu thương mà cùng nắm tay xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn…..
HAVE A NICE DAY…
(Lụm trên mạng)
2. “Giúp đỡ người khác sẽ làm nên thành tựu, cũng là thành tựu chính mình”.
Chúng ta lẽ nào lại không sánh bằng những con rùa đen bé nhỏ kia đây?
Tại một quầy hàng truyền thống trong chợ, có một người bán hàng rong bày biện 2 chiếc giỏ tre. Trong hai chiếc giỏ này, một cái có nắp đậy, một cái thì không, đằng sau sự khác biệt này là một câu chuyện rất thú vị…
Trong 2 chiếc giỏ tre, có một cái đựng toàn là cua nhưng không có nắp đậy, nhìn vào chỉ thấy những con cua đang tranh nhau bò ra khỏi giỏ, nhưng kết quả là không con nào bò ra ngoài được, bởi vì sẽ bị một con khác kéo xuống.
Còn chiếc giỏ kia thì có nắp đậy. Người bán hàng rong mở nắp ra để những khách hàng hiếu kỳ xem một chút. Bên trong là thứ gì? Nguyên tất cả đều là loại rùa đen với đủ kích cỡ lớn nhỏ.
Người bán hàng rong nói rõ với mọi người vì sao ông lại phải đậy nắp chiếc giỏ tre này: “Bởi vì con rùa đen lớn nhất sẽ kê ở phía dưới cùng, kế đến là con rùa nhỏ hơn sẽ bò lên trên mình con thứ nhất, tiếp nữa là con rùa nhỏ hơn nữa, và trên tầng cao nhất là con rùa đen nhỏ nhất.
Chúng dùng cách thức xếp chồng lên nhau như vậy, đồng tâm hiệp lực, giúp con rùa đen nhỏ nhất có thể ra khỏi giỏ tre, sau đó, những con rùa phía dưới cũng sẽ bò ra được, còn con rùa lớn nhất sẽ dựa vào sức của mình để chui cái đầu ra ngoài”.
Người bán hàng rong đậy kín nắp giỏ lại, sau đó nói tiếp: “Cho nên ta phải đậy nắp lại cho nhanh, bằng không đám rùa đen sẽ bò ra hết. Về phần con rùa đen lớn nhất kia, mặc dù không bò ra ngoài được, nhưng nó cũng không oán hận hay tiếc nuối”.
Trong chiếc giỏ tre này, không gian chật hẹp như vậy, thế mà những con cua lại không ai nhường ai, còn tranh chấp tương tàn, trèo đầu cưỡi cổ nhau, tranh quyền đoạt lợi… Cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục “kiếm củi ba năm đốt một giờ”, nhận cái kết bi thảm, cùng nhau đi đến chỗ chết.
Trái lại, những con rùa đen thì không như thế, với trí tuệ của mình, con rùa đen lớn nhất sẵn sàng kê lót phía dưới cùng của chiếc giỏ tre, để cho những con rùa khác có thể leo ra khỏi giỏ, dù phải hy sinh thân mình vẫn thản nhiên đối mặt – Đây quả thực là một loại tình cảm thương yêu, một tinh thần cao thượng.
“Giúp đỡ người khác sẽ làm nên thành tựu, cũng là thành tựu chính mình”, chúng ta lẽ nào lại không sánh bằng những con rùa đen bé nhỏ kia đây?
(Lụm trên mạng)
3. Lựa chọn
1. Có người có 1000 đồng, chỉ cho bạn 1 đồng. Đó gọi là bố thí. Họ có nhiều, nên mới cho bạn chút xíu, vì bạn xin, vì bạn tội nghiệp.
2. Có người có 2 đồng, cho bạn 1 đồng. Đó gọi là chia sẻ. Vì họ yêu mến bạn, nên sẵn sàng chia sẻ cho bạn những gì họ có. Giống như tình bạn vậy.
3.Có người có 1 đồng, cho bạn hết 1 đồng. Đó là coi trọng, là yêu bạn hơn yêu chính bản thân họ.
4. Lại có người khác, có 1 đồng, cho bạn 1 đồng đó, và tiếp tục kiếm thêm nhiều đồng nữa vì bạn. Đó chính là gia đình.
5. Tình yêu có thể mãi mãi chỉ là tình yêu, chứ không thể là gia đình. Một khi kiếm được thứ tình yêu trở thành gia đình, thì suốt đời hãy luôn trân trọng.
6. Hôm nay gia đình bạn khó khăn, nhưng là khó khăn bên nhau, chứ không phải mỗi người một ngả. Đó chính là hạnh phúc.
7. Rốt cục lựa chọn nào, bạn cũng chỉ có 1 đồng. Nhưng những thứ đi kèm 1 đồng đó rất khác nhau.
8. Kẻ chỉ quen sống bản thân, khi khó khăn sẽ quên đi người khác. Người luôn sống vì người khác, chính lúc hoạn nạn vẫn luôn quên đi bản thân mình.
(Lụm trên mạng)
4. Người VN dưới thời nhà Sản !
Anh chủ tiệm chạy theo kêu:
– Chú em, chú em để quên không lấy thuốc lá nè.
Trên thế gian vẫn còn nhiều người tốt, mình thật tồi tệ. Xúc động chú em rút tờ 10k ra đưa lại nói:
– Lúc nãy anh trả dư em 10k này!
…
Chủ quán cảm động nói:
– Thôi chú đưa bao thuốc lá kia đây anh đổi cho gói thật.
…
@@@ … sao lại có người thật thà như mình… lại xúc động.
…
– Anh đưa tờ 50k kia đây em đổi cho tờ tiền thật .
…
Anh kia mặt như mếu:
– Thôi chú đưa tờ 10k lúc nãy anh đổi cho tờ khác .
…
(Híc! … người ta tốt thế mà mình thật tồi tệ)
Ngại quá chú em móc cái điện thoại trong túi ra :
– Cái này của anh, lúc nãy em lỡ tay … xin trả lại.
Anh chủ tiệm cảm động rơi nước mắt … bèn rút ra cái ví:
-Chú em, cái này của chú, anh cũng trả.
…
Một ngày cuối năm thật đẹp !
(Lụm trên mạng)
5. BÉ CÁI LẦM
Đang ngồi học thì con bé, ngồi bàn bên quăng qua cho mẩu giấy. Mở ra xem thì thấy: “Mình thích bạn, mình hẹn hò nha”. Ôi trời ! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé một cái thật tình cảm. Con bé e thẹn nói khẽ : “Anh đưa cho anh ngồi bên dùm em”.
…
Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vò nát mảnh giấy quăng thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên. Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, nó khoái chí, cười tủm tỉm rồi bảo : “Thích tôi sao không nói sớm, tôi cũng thích ông…. lâu rồi, mà ngại”.
…
(Lụm trên mạng)
6. Họa trung hữu phúc, phúc trung hữu họa.
Trong họa có phúc, trong phúc có họa
Suy ngẫm :
Ngày xưa có một ông vua có rất nhiều cận thần thân tín. Tuy nhiên ông ta tỏ ra đặc biệt yêu mến một người trong số họ bởi người này rất thông minh, giỏi giang và luôn luôn đưa ra những lời khuyên hữu ích.
Một ngày nọ, nhà vua bị một con chó cắn vào ngón tay và vết thương ngày càng trở nên trầm trọng. Nhà vua liền hỏi người cận thần rằng đó có phải một điềm xấu hay không. Người cận thần trả lời: “Đó là điều tốt hay xấu thì khó mà có thể nói trước được, thưa đức vua”.
Cuối cùng, ngón tay của nhà vua bị hoại tử nặng và cần phải cắt bỏ. Nhà vua liền hỏi lại người cận thần: “Hẳn đây là một điềm xấu?”.
Một lần nữa, người cận thần vẫn trả lời như cũ: “Tốt hay xấu rất khó để nói, thưa đức vua”. Nhà vua tức giận tống giam người cận thần của mình.
Vào một ngày nhà vua đi săn trong rừng. Ông khấp khởi mừng thầm khi mải mê đuổi theo một con nai rồi ngày càng dấn sâu hơn vào rừng rậm. Cuối cùng nhà vua nhận thấy mình bị lạc. Điều tồi tệ hơn là ông bị thổ dân bắt lại làm vật tế thần. Nhưng họ bất ngờ nhận ra rằng nhà vua thiếu mất một ngón tay. Ngay lập tức họ thả nhà vua ra vì ông ta không phải là một người đàn ông hoàn hảo và không phù hợp để dâng cúng – Tế Thần.
Sau đó nhà vua đã tìm được đường về cung điện. Nhà vua hiểu ra lời nói của người cận thần năm xưa:
“Tốt hay xấu thì khó mà có thể nói trước được”. Nếu không bị mất một ngón tay, nhà vua có thể đã bị giết.
Ngay lập tức, nhà vua truyền lệnh thả người cận thần của mình và xin lỗi anh ta. Nhưng người cận thần không có vẻ gì oán trách nhà vua khi bị tù đày. Trái lại, người cận thần nói: “Đó không hẳn là điều tồi tệ khi đức vua giam thần lại”.
“Tại sao?”, nhà vua hỏi.
“Bởi nếu đức vua không giam thần lại, thần sẽ được đi theo trong chuyến đi săn. Nếu người dân bản địa nhận ra rằng nhà vua không thích hợp cho việc cúng tế, họ sẽ sử dụng thần để dâng lên vị thần của họ”.
Đôi khi chúng ta luôn cảm thấy thất vọng, đau buồn khi mọi thứ không suông sẻ như mong đợi. Cũng có khi cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ. Khi điều đó xảy ra, không có gì là sai khi chúng ta khóc hoặc cảm thấy thất vọng. Nhưng một khi bạn bình tĩnh và kiểm soát bản thân trở lại, hãy thử nhìn chúng dưới một góc độ khác, có thể bạn sẽ nhận ra rằng chúng không tồi tệ như bạn nghĩ và đôi khi là cơ hội để bạn có được điều tốt hơn.
Có những điều tưởng chừng như thuận lợi ban đầu lại có kết thúc tồi tệ và ngược lại.
Không có gì thực sự xác định được là xấu hay tốt. Hay chăng chỉ là vấn đề mà chúng ta nhìn nó theo chiều hướng tích cực hay bi quan mà thôi.
Nói cách khác, trong cái rủi có cái may, và điều quan trọng nhất là không bao giờ được từ bỏ hy vọng. Vì nơi nào có sự sống, nơi đó có hy vọng (Where there’s life, there’s hope). Thế giới này vẫn luôn có một nơi tốt đẹp và cuộc sống vẫn muôn màu.
(Lụm trên mạng)
7. Chúc Thư
1/. Trích Chúc Thư bà vợ để lại cho ông chồng !
“… Em cấm anh không được cho con mẹ T. đến nhà quàn. Em ghét cái mặt nó không chịu được. Nó mà dẫn xác đến, em trợn mắt lè lưỡi ra là nó đứng tim, nó chết ngay tại chỗ cho coi.
Ðám tang xong thì anh phải bán nhà đi khỏi cái xóm mình đang ở. Em không muốn anh tiếp tục sống cạnh nhà con mẹ B. nữa. Em thấy nó gian lắm. Nó thấy em đi qua là nó nhổ nước miếng xuống đất rồi quay ngoắt vào nhà, mà nó thấy anh thì nó cười ngỏn ngoẻn nhe răng ngựa ra trong khi em thì có làm gì nó đâu.
Sau ba năm, anh muốn lấy ai thì lấy, em không cấm, nhưng anh không được lấy con mẹ N., con mẹ L., con mẹ C. Anh mà lấy một trong mấy con mẹ này thì em hiện hồn về em bóp cổ anh, em xé xác mấy con voi dầy ngựa xé này ra chứ đừng có mà trêu ngươi em.
Quần áo của em, anh đem cho Salvation Army, cấm không được cho mấy con chằng ăn trăn quấn ấy đụng tới. Nữ trang thì đeo hết cho em rồi hãy chôn. Cái hộp bích qui em cất trong garage, dưới mấy thùng bột giặt, bọc bằng bao plastic thì mang đốt đi cho em. Cấm anh không được mở ra coi. Anh mà không nghe lời em, đêm em hiện về em lấy dây điện em xiết cổ anh. Trong ấy chỉ có đống hình và thư của mấy con đĩ bạn anh thôi. Không cần phải xem nữa. Ảnh chúng nó bị vẽ râu và chọc mắt rồi thì xem làm gì nữa. Luôn cả quyển sổ điện thoại mà anh tưởng mất, đi kiếm cả tháng không ra hồi đó nữa. Chúng nó ở trong đó hết. Hơn nữa, mấy con đĩ ngựa ấy cũng đâu còn ở những số điện thoại cũ nữa mà kiếm.
Bây giờ em đã ra đi, anh muốn làm gì với những đứa khác thì làm, em không biết thì không sao, nhưng cấm anh không được lạng quạng trở lại với mấy con đĩ ngựa kia. Em nghĩ tới chúng nó mà vẫn còn lộn ruột. Có đứa dám gọi em là sư tử trong thư viết cho anh mà em bắt được. Chúng nó hỗn như thế sao chịu được.
Anh phải nghe lời em: chủ nhật phải ra thăm mộ em, đi một mình, không được hẹn hò đứa nào trong ngày hôm ấy. Có đi chơi với con nào thì cấm không được đeo mấy cái ca vát em mua cho, mấy cái sơ mi, giầy, jacket em chọn cho anh hồi em còn sống.
Em thiêng lắm, nói cho anh biết trước. Ðừng có chọc em cho em điên tiết lên, nghe chửa…”
***
2/. Chúc thư ông chồng để lại cho vợ.
“…
Em yêu, ai mà sống ở đời được mãi. Ai chả có lúc phải nói lời vĩnh
biệt. Khi anh ra đi, thì đây là di chúc, em hãy nhớ làm những điều anh
dặn sau đây:
1) Mang cất ngay dàn karaoke vào gara. Giọng em tối nào cũng rống lên hãi hùng như thế, không có anh, con mụ Ấn Độ sau nhà nó nhảy sang xé xác em ngay.
2) Tính em vốn không thích làm việc nhà, việc bếp, em nên tái giá ngay để có kẻ hầu thay thế chỗ anh. Trong số bạn của anh, anh đề nghị em lấy thằng Loret, vì khi còn sống, anh ghét thằng này nhất, lúc nào cũng vênh cái mặt lên cho rằng đời nó hơn anh mọi thứ. Lấy em xong là đời nó tàn, thử xem nó còn huênh hoang được nữa không?!
3) Nếu thằng Loret không chịu lấy em, thì em hãy lấy thằng John. Thằng này có nữ tính, bảo gì nghe nấy, em đỡ phải quát tháo như em đã quát anh.
4) Nhưng em chớ có lấy thằng Dan. Nó có võ karate. Hỗn như em thì nó uýnh chết, không chết cũng u đầu. Tội nghiệp mấy đứa con anh đã mất cha giờ thành không mẹ.
5) Cũng đừng lấy thằng Paul mắc bệnh đau tim. Cứ mỗi tháng nom thấy các hóa đơn thanh toán mua hàng của em là nó đột quỵ ngay, em sẽ thành góa bụa lần nữa.
6) Nếu cả bốn thằng Loret, John, Paul và Dan đều không chịu lấy em, thì em
chớ có đi mỹ viện sửa sang hòng tái giá. Để dành tiền ấy mà nuôi con vì
anh biết chắc là chúng nó sẽ chỉ còn da bọc xương trong vòng một tháng.
Yêu em thật nhiều và không hẹn gặp lại kiếp sau.
(Lụm trên mạng)
8. “Ranh ngôn”. Tặng hội “LƠ SƠ VƠ” của BMST
Sợ vợ sống lâu. Nể vợ bớt u sầu. Để vợ trên đầu ==>Trường sinh bất tử !
Ai thấy đúng : điểm danh !
1/. LHN
Tui xin ghi tên . Có điều “vợ” nầy hổng phải là vợ nhà mà là vợ người ta đó .
Còn nếu là vợ nhà thì tui hiểu câu “ranh ngôn” nầy như sau :
Sợ vợ sống lâu : sợ rằng vợ mình sống lâu quá mà hổng chịu chết sớm .
Để vợ trên đầu : “để” có nghĩa là “bỏ” đó . Để vợ là bỏ vợ , việc nầy phải làm hàng đầu .
LHN
9. Ngày Xuân Thị Mầu lên chùa.
(mồng 1)
– Anh giai ơi, cho em hỏi thăm tí.
– Mô Phật. Tôi là Hòa Thượng.
– Anh ơi. Em mượn bao diêm để đốt hương
– Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới. Tôi là Hòa Thượng.
– Em xin lỗi. Vậy gọi anh là gì?
– Gọi Thầy.
– Thầy gì?
– Chị hỏi Pháp danh của tôi à?
– Vâng.
– Thích Thanh Ðịnh.
– Tên hay lắm. Nhưng em hỏi tên anh khi chưa ở Chùa cơ.
– Thầy.
– Ồ em quên. Tên Thầy khi chưa ở Chùa.
– Tôi hồi nhỏ tên Ngọc.
– Thầy Ngọc. Tên đẹp người đẹp. Em thích.
– Cửa Chùa chị nên xưng tôi, nếu ít tuổi xưng con. Không xưng em.
– Em cứ em đấy.
– Con.
– Em nhớn rồi Thầy nhé.
– Chị thắp hương đi. Ðừng cắm hương lên xôi.
– Thầy nhìn thế, em cắm hương lên tay em đây này.
(mồng 3)
– Thầy ơi. Chào Thầy.
– Vâng. Chào chị.
– Thứ Bẩy Thầy không xuống phố chơi?
– Xuất gia không nghỉ Thứ Bẩy.
– Không buồn?
– Không. Tu hành vui trong Giới.
– Em chả hiểu. Tu thì không được lấy vợ có phải?
– Phải.
– Nhưng vẫn được yêu?
– Không.
– Vô lý. Thầy yêu Phật chứ? Yêu Giời chứ?
– Cái đó khác.
– Em ước người yêu em bảo em,”em là Giời Phật của anh”. Ui thật đắm say.
– Báng bổ quá.
– Hì hì ước thôi mà. Giả dụ Thầy chưa tu, chưa người yêu. Thầy yêu em không?
– Không.
– Tại sao?
– Tại chị quá đẹp.
– Ui Thầy bảo gì?
– Tại chị quá đẹp.
– Quá đẹp, lại không yêu? Nói dối hả? Hay nịnh?
– Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới.
– Em ước cắn phát môi Thầy.
(mồng 5)
– Thầy ơi.
– Lễ sớm thế?
– Sớm mới vắng. Thầy!
– Gì?
– Thầy ôm em đi.
– Không.
– Hèn.
(Kết)
Hòa Thượng liếc cổng Chùa, ômsiết cô gái:
– Hèn? Làm vợ bé anh nhá?
Cô gái dẩu mồm tròn mắt:
– Vợ bé sư?
Hòa Thượng tủm tỉm, rút trong áo quả thẻ nhựa:
Bộ Công An, Cục A41, Đinh Xuân Ngọc, Đại Úy.
LHN
10. Hội thờ bà của bố NC, HX, LHN di sản lại “Sự nghiệp”
Nghĩa, tao ở trong hộii “Sợ vơ.” Muốn kể cho mày và các bạn nghe lịch sử các thành viên sợ vợ present time.’
Bữa đó vào ngạy thứ bảy tụi tao một đám “Râu quặp” họp bàn quốc sự làm sao un đúc tinh thần cho các bà nhà kính nể chớ nam nhi chi chí mà cứ tình trạng “Bà bảo có con đây” thì nhục quá mậy. Ê! Mà Nghĩa muốn tái nhập hội nữa không? Tao mà mời chắc là nhà thơ HX, NC hưởng ứng liền nhưng tao sợ hai cha nội này quậy quá chết tao!
Nghĩa, mày ra cửa coi bà xã tao có đây không? Bả mà biết tao ở đây về không yên với bả đâu đó!
À, chuyện như vầy:
Các hội viên thường trực cha nào cha nấy oai phong lẫm liệt, nói thiên nói tướng bất kể hiểm ngọa.
Tụi nó xạo sự nào là “Đi đâu về vợ nó phải tẩm khăn nóng lau mặt cho mát.
Ông thì khoác lác : Vợ tao phải quạt cả đêm cho tao ngủ! Ngưng quạt là ăn bạt tai liền!
-Mỗi lần tao đi uống bia ôm vợ phải chở tao về. Thấy tao say sưa với mấy con ghệ trẻ nó không dám nói một tiếng! Ăn nhậu thoải mái như bò kéo xe thôi!
Toàn là tướng tài Thủ Đức như thày HX vậy.
Bỗng nhiên thằng Bắc kỳ canh cửa chạy xồng xộc vô nhà, mồ hôi đầu mồ hôi đít tươm nường nược:
-Chậy tụi bây ưi! Chậy!
Cả xóm chạy văt giò lên cổ!
Chết cha chết mẹ la ỏm tỏi!
Lúc êm êm tao mò lại dọn bàn ghế. Tao khám phá một hôi viên chết điếng tự bao giờ! .
Biết sao không Nghĩa?
“Vì nó sợ vợ nó tới “Làm thịt” nó mày ơi!
Coi kỹ chính thống là “Quan”, vợ chở đi bia ôm vùa mới khoe!
Ghê chưa Nghĩa!
Tao bây giờ còn rụng rời tay chân!
Trần Đông Thành
MẤY CHA SỢ VỢ
Nghĩ chuyện Đông Thành kể thật hay,
Mấy cha sợ vợ quá là hài.
Ông ngồi miệng nổ ông canh cửa,
Ông phát hiện rồi ông vọt ngay.
Chiến sự như vầy thua phải lắm,
Xem kia thật xấu hổ mặt mày.
Lần sau có họp nên đừng vậy,
Kẻo tét mặt mày mất đẹp trai!!
Hãy nhớ ngay!!
HỒ NGUYỄN (Cali: 18-12-16)
Thoát ý qua chuyện tếu của TĐT
11. Ông thần hộ mệnh.
Anh nọ đang đi trên vỉa hè, vừa định bước chân xuống để băng qua đường, anh ta nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu :
– Cẩn thận đừng bước xuống.
Anh ta rút chân về, một chiếc xe vụt chạy qua. Hú hồn, định nói cám ơn nhưng anh ta nhìn quanh, không thấy ai.
Bẳng đi ít ngày, hôm đó cũng đang đi trên vỉa hè, anh ta lại nghe thấy giọng nói hôm trước :
– Cẩn thận, đứng lại.
Anh ta đứng lại và thấy cái chậu Hoa rơi ngay trước mặt.
Anh ta quay qua lại, vẫn không thấy ai, liền cất giọng :
– Ai đó, ai cứu tôi đó.
Có tiếng trả lời:
– Tôi đây. Tôi là thần hộ mệnh của anh đây.
Anh chàng nghe thế bèn to tiếng:
– Có thiệt ông là thần hộ mệnh tôi ?
– Đúng !
– Vậy chứ khi tôi đi ký giấy hôn thú, ông ở đâu ?!
Thần hộ mệnh : “Những tai nạn trên đây, ta cứu ngươi vì ngươi không biết nó sẽ xãy ra cho ngươi.
Chứ lúc ngươi lấy vợ, ngươi đã biết mà ngươi cứ lấy. Ngu thì cho chết đáng đời, còn kêu ca gì nữa?”
(Lụm trên mạng)
12. CỬA HÀNG BÁN CHỒNG
Trên phố nọ vừa mở một “CỬA HÀNG BÁN CHỒNG”, nơi chị em phụ nữ có thể chọn mua cho mình một người đàn ông. Ngay lối ra vào cửa hàng có treo một bảng nội quy với nội dung sau đây:
1. Bạn chỉ có thể vào cửa hàng MỘT (1) LẦN DUY NHẤT.
2. Cửa hàng có 6 tầng, càng lên cao thì hàng càng chất lượng.
3. Bạn có thể chọn bất cứ người đàn ông nào trên tầng bất kỳ hoặc leo lên tầng cao hơn.
4. Chỉ được phép chọn từ tầng dưới lên, không cho phép leo trở xuống để chọn lại.
Một chị nọ sau khi dừng chân trước tấm biển trước lối vào cửa hàng liền quyết định vào trong để thử vận may.
Sau khi đọc dòng chữ: “Những người đàn ông có công ăn việc làm” trên tấm biển treo trên lối vào tầng 1, chị nọ liền đi thẳng lên tầng 2.
Tấm biển trên lối vào tầng 2 ghi: “Những người đàn ông có công ăn việc làm và yêu trẻ con”.
Chị đi tiếp lên tầng 3.
Tấm biển trên lối vào tầng 3 ghi: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ con và đẹp trai”.
“Ái chà, được đấy!”, Chị nọ nghĩ bụng, nhưng chân vẫn bước lên tầng 4.
Trên lối vào tầng 4, tấm biển đề: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ, đẹp trai vô cùng và biết giúp đỡ việc nhà”.
“Tuyệt vời!” – chị thốt lên. – Thật là khó mà không đổ!” Nhưng, miệng nói vậy, chân chị vẫn bước lên tầng 5.
Trên lối vào tầng 5 là tấm biển: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ, rất đẹp trai, biết giúp đỡ việc nhà và hết sức lãng mạn”.
Chị nọ đã muốn dừng chân trên tầng 5 để chọn cho mình một người chồng lắm rồi, nhưng cuối cùng, chị vẫn vượt qua được chính mình để bước chân lên tầng cuối cùng – tầng 6.
Trên lối vào tầng 6, chị nhìn thấy rõ tấm biển ghi:
“Bạn là người khách số 31 456 012 của tầng này. Tầng này không có đàn ông, nó chỉ nhằm mục đích chứng minh cho bạn ”biết ” rằng không tài nào làm vừa lòng phụ nữ được.
Cám ơn Bạn đã tới thăm cửa hàng chúng tôi!”
Sưu tầm và chuyển từ: BẢY PHẠM.
Hồ Xưa trình bày_____________________
13. CHIM ĐẠI BÀNG
Đó là loài chim có tuổi thọ cao nhất trong chủng loại của mình. Chúng có thể sống tới 70 tuổi. Nhưng để sống được tới tuổi này, chúng phải trải qua một quyết định khó khăn vào năm 40 tuổi.
Khi đó, những móng vuốt dài và linh hoạt không còn đủ sức tóm giữ con mồi làm thức ăn. Chiếc mỏ dài và sắc nhọn trở nên cong yếu. Đôi cánh nặng nề và già cỗi, do bộ lông dày, trở nên dính chặt vào ngực và khiến cho chúng khó bay lượn. Vì thế, đại bàng chỉ còn hai sự lựa chọn: chết hoặc trải qua một quá trình thay đổi đau đớn kéo dài 150 ngày.
Bởi vậy, hãy học từ đại bàng 7 nguyên tắc sau đây:
Nguyên tắc 1: Đại bàng luôn bay ở một độ cao rất lớn, Đại Bàng chỉ bay với những con Đại Bàng khác hoặc bay một mình và chúng lại chọn bay ở một độ cao rất lớn, không bay chung với chim sẻ, kền kền, quạ,… không chen lẫn vào “đường bay” của các loài chim hay gia cầm khác như ngỗng, vịt trời,… tuyệt đối tránh bay chung với các loài chim nhỏ hơn.
Việc Đại Bàng chọn con đường riêng, né tránh các loài chim sẻ, quạ trên đường bay dạy cho chúng ta rằng không cần phải giống với mọi người, chúng ta có thể trở nên khác biệt. Đồng thời cần học cách tránh xa những đối tượng luôn cản trở, níu kéo hay làm ảnh hưởng đến công việc, cuộc sống của mình.
Nguyên tắc 2: Tập trung cao độ vào con mồi dù ở khoảng cách rất xa 5 km. Vừa bay ở một độ cao lớn, Đại Bàng đồng thời lại có tầm nhìn rất xa, đôi mắt của nó có khả năng tập trung vào con mồi ở khoảng cách 5 km. Một khi phát hiện ra con mồi từ xa, thậm chí chỉ là loài động vật gặm nhấm, nó sẽ chú tâm và dành sự tập trung tuyệt đối của mình vào con mồi, từ đó thiết lập ra cách tiếp cận nhằm bắt bằng được con mồi đó. Không có vấn đề gì có thể cản trở hay làm Đại Bàng thay đổi mục tiêu cho đến khi nó bắt được con mồi.
Nếu bạn có sự kiên định, có sự tập trung cao độ và một tầm nhìn rộng thì sẽ không có vấn đề gì trong cuộc sống có thể gây trở ngại trên con đường dẫn bạn đến thành công.
Nguyên tắc 3: Không bao giờ ăn những thứ đã chết. Khác với Kền Kền – là loài thường ăn động vật chết, thối rữa. Đại Bàng không bao giờ ăn những thứ đã chết mà nó chỉ thích săn mồi và ăn khi con mồi còn tươi mới.
Hãy cẩn thận với những gì bạn mắt thấy và tai nghe, phải nhớ rằng những gì chúng ta đã có rồi sẽ bị cũ đi và lỗi thời, vì vậy, cần phải làm mới bản thân mình bằng cách học hỏi, thay đổi và tiến bộ hàng ngày.
Nguyên tắc 4: Yêu thích các cơn bão, Đại Bàng thích các cơn bão – nó được xem là loài chim duy nhất yêu thích các cơn bão, bởi khi những đám mây xám xịt kéo đến cùng mưa gió thì đó là lúc Đại Bàng trở nên vui mừng. Gió và bão cho phép nó có một cơ hội để lướt cao hơn từ đôi cánh của chính mình, vượt lên trên cả những đám mây. Trong khi đó, các loài chim khác lại tìm cách ẩn trú trong các vách đá, cành và những hốc cây.
Cuộc sống sẽ có những cơn bão tố, liệu chúng ta có biết tận dụng để chuyển hóa và nâng bản thân lên tầm cao mới? Biến những cơn bão của cuộc sống thành điều thuận lợi và thưởng thức thành quả gặt hái được qua những thách thức.
Nguyên tắc 5: Luôn kiểm tra trước khi đặt niềm tin vào con khác, Đại Bàng là một loài vật đặc biệt bởi nó luôn có cách thức để kiểm tra trước khi đặt niềm tin vào con khác. Cụ thể: Trước khi Đại Bàng cái cho phép con đực được giao phối, nó sẽ cắp một cành cây khô để bay vào không trung trong khi con đực đuổi theo nó. Nếu đạt đến độ cao mong muốn thì nó sẽ thả nhành cây xuống cho rơi tự do, con đực phải thả mình rơi nhanh hơn cành cây để bắt lại trước khi cành cây kịp rơi xuống đất và mang nhành cây đó đưa lại cho con cái. Tiếp tục, con Đại Bàng cái sẽ cắp cành cây để bay lên cao hơn nữa và lại thả cành cây để cho con đực đuổi theo. Điều này sẽ diễn ra và kéo dài hàng giờ đồng hồ với độ cao ngày càng tăng cho đến khi con cái cảm thấy bị con đực chinh phục thì mới cho phép con đực được giao phối với nó.
Trong đời sống cá nhân hay trong mối quan hệ kinh doanh, việc đặt niềm tin đúng chỗ cũng như sự cam kết của đối tác giúp cho chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc, công việc thành công.
Nguyên tắc 6: Chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc làm tổ đẻ trứng và dạy cho con non tập bay, Để chuẩn bị cho việc đẻ trứng, Đại Bàng đực và con cái tìm đến làm tổ ở một vị trí rất cao, thường nằm trên các vách đá, nơi không có bất kỳ động vật săn mồi nào có thể tấn công và làm hại chiếc tổ được. Cả hai sẽ phân chia nhiệm vụ trong việc nuôi nấng, bảo vệ đàn con, con cái có nhiệm vụ đẻ trứng và bảo vệ chúng còn con đực xây dựng tổ và đi kiếm mồi. Con đực sẽ đi tìm cành cây khô, chắc chắn để đặt trên các khe hở của vách đá, và thu nhặt những loại cành nhỏ hơn để xếp vào tổ. Trước khi lót tổ bằng một lớp lá cây, nó còn chọn những cành khô và có gai đặt ở bên dưới, kế đến là một lớp cỏ mềm và sau đó rũ bỏ trên mình để tạo thành một lớp lót mềm mại nữa trước khi hoàn thành cái tổ.
Để dạy cho con tập bay, Đại Bàng mẹ sẽ ném chúng ra khỏi tổ, các con non thì hoảng sợ nên ngay lập tức nhảy lại vào tổ. Đại Bàng mẹ liền trút bỏ những lớp lót mềm mại trong tổ, giữ lại các gai trần rồi tiếp tục ném những con non ra ngoài. Khi các Đại Bàng con nhảy lại vào tổ thì chúng bị gai nhọn đâm chích và chảy máu, bắt buộc nó phải nhảy ra khỏi tổ lần nữa.
Hoàn thành bài học đó, Đại Bàng mẹ sẽ đẩy các con ra khỏi vách đá vào không trung, khi chúng kêu gào lên trong sợ hãi thì Đại Bàng cha sẽ bay ra để bắt chúng trở lại trước khi rơi xuống đất. Bài học này sẽ được thực hành liên tục cho đến khi Đại Bàng con tiếp thu kiến thức và bắt đầu vỗ cánh tập bay.
Cuộc sống trong gia đình của chúng ta tưởng như thiên đường, êm ái và thoải mái nhưng có thể ẩn chứa đâu đó là gai nhọn. Gai của cuộc sống dạy chúng ta rằng cần phải rời khỏi tổ ấm, học hỏi, phát triển và tạo dựng một đời sống độc lập. Những người thật sự yêu thương sẽ không để cho chúng ta trở nên suy yếu, lười làm việc, họ có thể đẩy chúng ta vào con đường khó khăn nhờ đó mà phát triển và thịnh vượng. Ngay cả trong các hành động, họ dường như muốn gây khó khăn nhưng thực ra lại là những ý định tốt mà họ dành cho chúng ta.
Nguyên tắc 7: Chuẩn bị trước cho tuổi già, Đại Bàng cũng rất biết cách để chuẩn bị cho tuổi già… Khi chúng trở nên già nua không còn nhanh nhẹn như trước, bộ lông của chúng trở nên yếu và nó có cảm giác sắp chết thì Đại Bàng sẽ tìm đến một một nơi sâu trong hang đá. Tại đây, nó sẽ tự nhổ hết tất cả lông trên cơ thể của mình cho đến khi bộ lông rụng sạch hoàn toàn. Nó ở lại trong hang để ẩn náu cho đến khi cơ thể phát triển mới lông, sau đó nó mới ra khỏi hang và trở lại cuộc sống.
Điều này nhắc nhở rằng, thi thoảng chúng ta cần phải gạt bỏ những thói quen cũ, những thứ không cần thiết, các cám dỗ gây cho chúng ta gánh nặng… để làm lại, khiến cho mọi thứ trong cuộc sống trở nên thuận lợi, tốt đẹp hơn.
Hãy trở nên thật dũng cảm và kiên cường để trải qua một giai đoạn thay đổi đầy khó khăn, chịu đựng nhiều đau khổ và thử thách để được hồi sinh và tiếp tục bay cao, bay xa hơn nữa.
(Lụm trên mạng)
14. 15 chuyện cười ngắn, lượm trên mạng .
1/- Xăng còn hay hết
Ông kia bật diêm xem xăng còn hay hết. Xăng còn. Nạn nhân thọ 49 tuổi.
2/- Vui ơi là Vui…
Có một người tên là Vui. Một hôm tự nhiên người đó trúng gió chết.
Gia đình theo sau vừa khóc vừa than :” Ối giời ơi ! Vui ơi là Vui….”
3/- Quen ở truồng
Hoàng tử vừa sặc nước vừa la :
“Cứu ta hỡi người đẹp, ta sẽ tặng nàng 1 đống quần áo LV xịn !!!!!!”.
Nàng tiên cá nhìn chàng hoàng tử bằng cặp mắt long lanh truyền cảm rồi nói
“Không, em ở truồng quen rồi!”
4/- “Xong chửa”…..
Cô giáo đọc chính tả cho học sinh chép: “Cô gái dẫn anh lính về làng…” (ngừng 1 lúc) “xong chửa”…..
5/- Phản xạ tự nhiên
Vợ ngủ mơ, hét “chồng em về đấy”. Chồng phóng luôn qua cửa sổ. (Quên mặc quần áo)…
6/- Nghề tệ nhất thế giới.
Bàn chải đánh răng đau khổ:
– Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
– Nghĩ lại đi anh bạn!
7/- Máy bắt trộm
Nhà khoa học đã phát minh ra máy bắt trộm rất hiện đại, họ mang qua Mỹ thử nghiệm 30 phút, máy bắt được 500 tên, đem qua Trung Quốc trong vòng 10 phút máy bắt được 6000 tên.
Sau đến VN, Họ chờ mãi ko thấy tín hiệu 5, 10, 30 phút, họ đi ra kiểm tra thì…cái máy đã bị trộm mất.
8/- Quá đào hoa !
Bạn bè bảo tôi là thằng cô đơn vì tôi không có bạn gái.
Nhưng tôi cũng đã từng có người con gái thề cùng tôi sống chết có nhau : “Không trả nợ cho bà, bà thề sống chết với mày”.
Cũng từng có người con gái cùng tôi hẹn ước đến kiếp sau : “Muốn cua chị mày hả? Đợi kiếp sau đi cưng “.
Và từng có người con gái cam lòng tự nguyện vì tôi mà chết : “Cái gì? Làm bạn gái ông? Tui thà chết còn hơn” ….
Nghĩ lại tôi thấy mình cũng đào hoa quá !!!
9/- Yêu cái tính hài hước
Vợ hỏi chồng: Anh ơi, anh yêu em vì khuôn mặt xinh đẹp hay thân hình gợi cảm của em?
Chồng: (nhìn từ đầu xuống chân vợ) Anh yêu cái tính hài hước của em đấy
10/- “Uất ức thần chưởng”
Thuở trung nguyên kiếm hiệp.. 1 anh vớ được 1 quyển bí kíp võ công..anh giở ra và ngay trang đầu có ghi : nếu muốn học đc môn võ này..người phải thiến..
Vì khao khát muốn được làm minh chủ võ lâm..anh ta chấp nhận..
Sau khi thiến xong giở trang sau thì có ghi tiếp : nhưng không thiến thì cũng cũng không sao..
…Về sau môn võ này được lưu truyền với cái tên “uất ức thần chưởng”
11/- Mới ra tù
Một cô gái ngồi sau xe ôm vừa đi đường vừa ngắm cảnh rồi nói với lái xe: “Mới có 15 năm mà Sài Gòn thay đổi nhiều quá”.
Anh xe ôm tưởng vớ được Việt kiều liền hỏi:
– Ủa, cô ở Mỹ hay là đâu mới về vậy?
– Dạ không anh, em mới ra tù được mấy hôm. Hồi đó em đi cướp xe ôm.
12/- Sắp xếp thành câu có nghĩa
Trong giờ giảng của một giáo viên tiểu học
Thầy: Đố các em sắp xếp các từ sau thành một câu có nghĩa:
Thầy, đố, nên, không, mày, làm .
Trò: (trả lời nhanh nhảu) Làm thầy mày không nên đố.
13/- Thằng ngu
Hai oan hồn gặp nhau trong nghĩa trang.
– Sao mày chết?
– Tao bị chết cóng. Mới đầu thì tay chân tao đông cứng, đau nhức vô cùng, nhưng sau đó thì tao thiếp đi, chết êm ả. Còn mày?
– Tại vợ tao ngoại tình.
– Vợ mày ngoại tình mắc mớ gì mày chết?
– Tao biết nó ngoại tình nên một hôm tao về nhà đột xuất. Tao thấy nó nằm trong giường không mặc quần áo.
Tức quá, tao chạy xuống hầm, không thấy tình nhân nó, tao chạy lên gác xép, cũng không thấy ai,
tao đang chạy ra nhà kho thì bị lên cơn đau tim, chết. Thằng ma kia nói :
– Thằng ngu si, nếu mày kiếm trong tủ lạnh thì tao với mày đâu có chết!
14/- Con nít không có bầu được
Trong một trường mẫu giáo, thằng bé hỏi cô giáo: Cô ơi, con nít có bầu được không cô?
Cô giáo nói: Con nít không có bầu được con ạ!
Thằng bé quay sang con bé bên cạnh: Đó, cưng thấy chưa. Cứ lo lắng lung tung.
15/- Đắt hay Rẻ.
Một cặp vợ chồng vào tiệm thuốc tây hỏi mua Viagra. Ông chồng hỏi khẽ dược sĩ:
– 1 viên viagra bao nhiêu thế cô ?
Dược sĩ đáp với vẻ lạnh lùng:
– 10$ 1 viên, miễn trả giá.
Ông chồng nghe thấy thế liền la toáng lên:
– Sao mắc thế, những 10$ cho 1 viên viagra là qúa mắc!
Bà vợ đứng bên cạnh nghe thấy bèn nói:
– 20$/ một năm mà còn mắc cái gì nữa !!!
Ha ha …
(Lụm trên mạng)
15. LY HÔN MÀ THẨM PHÁN BẮT ĐI VỀ, SANG NĂM QUAY LẠI – Dzui thiệt chớ
Vừa nghe gọi đến tên, hai vợ chồng trẻ tranh nhau lao lên ngồi trước mặt bà Thẩm phán, bà nghiêng ngó nhìn chúng có vẻ hồn nhiên, vô lo vô nghĩ, không hiểu tại sao mới có một đứa con 2 tuổi mà đã đòi ly hôn.
Bà Thẩm phán nói:
– Tôi đã đọc qua đơn xin ly hôn của chị rồi, nay anh chị trình bày lại xem sao?
Hai đứa lại tranh nhau nói, giọng bà Thẩm phán cắt ngang:
– Từ từ, chị trình bày trước, bà Thẩm phán chỉ vào cô gái.
– Thưa bà, cháu không thể sống được với nó, chả nghề ngỗng gì lại rượu chè, lô đề cờ bạc, cháu làm lương công nhân, tằn tiện lắm cũng chỉ đủ nuôi con, thế mà nó lại còn vác cả đồ nhà đi bán, rặt ăn bám…
Anh con trai nghe thế cướp lời:
– Tao ăn bám là của cha mẹ tao, chứ tao không ăn bám gì của mày nhé!.
Bà Thẩm phán hỏi anh con trai:
– Thế chẳng nhẽ anh ăn bám của ông bà già anh đến lúc chết à!
Anh con trai câm tịt! Chả là nhà con một, được cưng chiều từ nhỏ quen rồi nên ông bà đành nuôi báo cô.
Sau một hồi hai bên lời qua tiếng lại, bà Thẩm phán hỏi:
– Hai đứa vẫn quyết tâm ly hôn à!
Cô gái khẳng định:
– Dạ cháu quyết từ lâu rồi bà ạ!
Bà Thẩm phán quay sang anh con trai hỏi, thế còn anh?
Anh con trai phát khùng lên:
– Cháu sợ gì nó chứ! Ly thì ly, đây chả cần đâu nhé!
Bà Thẩm phán lại hỏi:
– Thế còn con cái giờ thì tính sao?
Cô gái nghe thế liền cướp lời:
– Cháu nuôi, nó trên răng dưới cát tút, nuôi được ai, chắc lại tống cho ông bà nội thôi.
Anh con trai lại gân cố lên nói:
– Tao làm thế nào thì mặc tao, con tao thì do tao nuôi.
Bà Thẩm phán phì cười:
– Ơ hay, sao hai đứa lại cãi nhau ở đây?
Anh con trai lại cãi lý:
– Cháu mặc kệ, phải chia cho đều!
Bà Thẩm phán thầm nghỉ:
– Hai đứa nhũng nhẵng như chó con chắc cãi nhau suốt ngày, được cái nết chung là đều quý con. Bà Thẩm phán bí rị, chưa có giải pháp nào cho tình huống này.
Bỗng cô gái quay sang quát chồng:
– Đi về, sang năm quay lại.
Bà Thẩm phán nghe thế ngơ ngác hỏi:
– Thế này là thế nào? Sao lại sang năm quay lại?
Cô gái với nét mặt hầm hầm nói:
– Về đẻ thêm một đứa nữa để sang năm ra Tòa cho dễ chia…
(Lụm trên mạng)