GA CUỐI TÀU ĐỜI

Đài Tiếng Nói Việt Nam Hải Ngoại giới thiệu bài thơ Ga Cuối Tàu Đời :

GA CUỐI TÀU ĐỜI

Em đừng tựa nữa, đến nơi rồi
Tàu sắp vào ga, anh xuống thôi
Ga nhỏ đơn sơ nằm cuối dốc
Tên anh vẳng gọi tự xa vời

Như thúc như thôi, nhắc nhở anh
Đã xong trọn vẹn cuộc hành trình
Vé đời ghi rõ ga cần đến
Giữa chốn điệp trùng hun hút xanh.

Anh thấy tâm hồn bỗng nhẹ lâng
Không gì vướng bận phải phân vân
Hành trang để lại cùng em đấy
Như vẫn còn anh ở cõi trần

Tàu đời ta đã đáp chung nhau
Thời khắc lên tàu dẫu trước, sau
Nhưng đã cùng đi bao chặng tiếp
Sẻ chia hạnh phúc lẫn lo sầu

Đã đến giờ ta phải cách xa
Chỉ là anh xuống trước thôi mà
An tâm em nhé, rồi em sẽ
Cũng bước xuống tàu khi đến ga

Bỏ hết hành trang giữ một đời
Ra đi thanh thản nhẹ nhàng thôi
Xả buông tất cả bao ràng buộc
Vũ trụ xanh trong sẵn gọi mời…

Sông Thu
(20/08/2020)

Các bài họa :

SÔNG THU THÂN QUÝ ƠI

Ôi nỗi buồn, sao quá sức buồn
Tàu đời chuyến suốt, lệ tràn tuôn
Một người giữ chặt tay người khác
Không thể rời nhau, không bỏ, buông

Ôi, nửa trăm năm tưởng đã dài
Nào ngờ mới đó phải chia hai
Ngàn sau có dịp chung tầu nữa
Anh hỡi, còn không, bóng dáng ai

Ga cuối gom thêm phút não nề
Vòng tay buông lỏng, ngó đam mê
Anh rời rã xuống, đôi đường sắt
Thẳng tắp chân mây, kiếp khác về…

CMN

====

TÀU ĐỜI GA CUỐI

Em ơi đừng tựa nữa,
Vào ga anh xuống thôi.
Ga nhỏ đơn sơ ấy,
Đã gọi tên anh rồi !

Thôi thúc đã bao năm,
Cuộc hành trình đã xong.
Vé đời đà ghi rõ,
Sao phải cứ bận lòng !?

Tâm hồn anh nhẹ bổng,
Chẳng vướng bận phân vân,
Chỉ mình em ở lại …
Nên vướng chút chạnh lòng !

Tàu đời ta đáp chung,
Dẫu sau trước chẳng cùng.
Biết bao ga cùng ngắm,
Hạnh phúc mãi chung cùng !

Đã đến lúc xuống ga,
Chỉ sau trước thôi mà…
Anh chờ em ga tới,
Ta lại chẳng rời xa !…

Hành trang bỏ hết mặc đời,
Xuống ga thanh thản xa rời thế nhân.
Xả buông ràng buộc bâng khuâng …
Trở về tứ đại sắc không vô thường.

Cuộc đời vốn dĩ khói sương !!!…

Đỗ Chiêu Đức
kính nhái.

====

LỠ CHUYẾN TÀU ĐỜI

Tàu vắng từ lâu đã đến rồi,
Em đâu không thấy thế đành thôi!
Bao ngày ngóng đợi nay hờ hửng,
Tim tợ như đơ bóng khuất vời.

Từ nay đừng nhắc đến tên anh,
Như chẳng còn đâu ở bến trình.
Như bóng tan theo năm tháng đợi,
Như tàu xa khuất chốn mây xanh.

Tim như lắng đọng nhịp lâng lâng,
Hồn bỗng tan dần theo bóng vân.
Em thuộc về ai chăn gối ấm,
Để anh vui kiếp sống phong trần.

Nhớ thuở kia cùng vui có nhau,
Nay nhìn mới rõ biết ..mình sau.
Thôi em đừng bận gì thêm nữa,
Hãy để tàu ga cuốn mổi sầu.

Từ nay ta sẽ cách chia xa,
Bến chỉ mình anh chẳng ngại mà!
Tàu đổ bước lên từng bước xót,
Không còn tàu đợi đến chi ga?

Sông thu vàng lá xót xa đời,
Trở lại nhà ga kiếm bến thôi.
Chia rả rời tim đau nhói quặn,
Cà phê không kẻ đón người mời.
HỒ NGUYỄN (21-8-2020)

====

ANH VỀ
(Thương tặng chị Sông Thu)

Đêm nầy trăn trở khóc người thương!
Cứ nghĩ dìu nhau mọi nẻo đường
Kỷ niệm êm đềm đan sợi nhớ
Duyên hài chung thủy gợi hồn vương
Phòng côi dạ ngẫm tình son sắt
Dáng nhỏ niềm vây nỗi đoạn trường
Bỗng thấy anh về trong giấc điệp
Vui mừng tay níu giữa làn sương!

Như Thu
20/08/2020

====

NGƯỜI XUỐNG TRƯỚC.

Ga cuối của anh sắp tới rồi,
Thôi đừng khóc nữa, nín đi thôi.
Đừng làm ta khổ khôn dời bước,
Bỏ lại lương duyên đẹp tuyệt vời.

Ga này người xuống sẽ là anh,
Hoàn tất vừa xong một thế trình.
Cõi tạm từ nay đành giã biệt,
Ngàn thu nương náu chốn cao xanh.

Ra đi lòng bỗng nhẹ lâng lâng,
Bay bổng nhẹ nhàng theo bóng vân.
Không thấy hành trang không vướng bận,
Không còn nghĩ tới chuyện hồng trần.

Trên chuyến tầu đời ta gặp nhau,
Người lên bến trước, kẻ lên sau.
Nhưng cùng một chuyến qua bao trạm,
Chia sẻ buồn vui lẫn khổ sầu.

Nay vì vận số phải dang xa,
Kẻ trước người sau cũng xuống mà.
Duyên nợ cạn rồi xin bảo trọng.
Đừng rơi nước mắt ngập sân ga.

Người đã cho ta cả cuộc đời,
Ra đi để lại mảnh tình thôi.
Xót xa đưa tiễn người đi trước,
Còn lại cho ta giọt lệ mời.
Mỹ Ngọc.
Aug.21/2020.

Đọc tiếp trên web Cao Bồi Già