Em rã rời nhìn mây trời lãng đãng ,
Nghĩ phận mình buồn bạn cô đơn .
Đêm hàng đêm ánh điện chập chờn ,
Nhan sắc phai mòn dần trôi năm tháng .!
Còn đâu nữa má tươi hồng xinh xắn ,
Từng đàn ong bướm sốt sắng bao quanh .
Nhởn nhơ nâng niu mộng đẹp bên mành ,
Một thời trăng hoa nay thành vực thẳm …
Như kẻ tha hương suốt đời trống vắng ,
Đang bơ vơ giữa phố nắng đông người .
Mơ màng về anh nét mặt vui tươi ,
Với vẻ hồn nhiên môi cười chúm chím …
Mãi yêu thương ngút ngàn say đắm ,
Nhưng có thèm đâu khổ lắm thân tàn ?
Hận tình phụ bạc lẫn kẻ dối gian ,
Lỡ sa vào đường trầm luân thê thảm …!
Ai cũng có tự ti mặc cảm ,
Sao nỡ nào lãnh đạm làm ngơ ?
Chết dở con tim đau đớn chẳng ngờ ,
Cái thời yêu đương ngây thơ thắm thiết !…?
Bây giờ đây trên nẻo đời cách biệt ,
Hình dung chàng một bóng lang thang .
Thương nhớ biết bao ngấn lệ hai hàng ,
Thắt ruột quặn đau nỗi lòng băng giá …!
Đến với anh tình đâu mặc cả ,
Vì sự chân thành hút ngã hồn em .
Đắm đuối dâng trao ân ái bên thềm ,
Xa nhau rồi đời lênh đênh vạn lối ?
Quay cuồng dưới ánh đèn màu lấp lói ,
Để cùng người chuốc với nâng hoa .
Say sưa tuý luý tỏa sáng chói loà ,
Quần áo tả tơi một toà thể xác …
Canh khuya sương rơi mò về căn gác ,
Ôi bơ phờ hốc hác phấn son nhoà .
Quăng mình thiếp ngủ ác mộng đời hoa ,
Khóc nức nở chan hòa không chăn gối …!
Vẫn yêu anh dù hơi tàn hấp hối ,
Không oán trách gì , mọi lỗi do em .
Làm ai hờn giận thức trắng chong đèn ,
Rồi bỏ quay lưng không cần tiếc nuối …?
Người đi , dặm trường đang dong ruổi ,
Ân hận lắm hình bóng cô liêu .
Ai an ủi qua những buổi chiều ,
Đời hoang vu thiếu tình yêu sao nỡ …?…!
Nơi phương nao chân trời cách trở ,
Đừng quên nha một thuở hãy nghĩ về .?
Bé nhỏ xa xôi ngàn đời mong nhớ ,
Con người quý mến vạn dặm sơn khê …
Người đi , chơi vơi sầu lê mộng vỡ ,
Mối u hoài than thở riêng côi …!
Mây buồn u ám ở cuối chân đồi ,
Đêm về quạnh hiu rã rời chiếc bóng …!
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch ,California ngày 08 tháng 8 năm 1983
3