
BÓC TỜ LỊCH CUỐI
Tay cầm tờ lịch cuối nhìn qua,
Ngẫm nghĩ mình nay tuổi đã già.
Nhớ mới ngày nào xanh mũm mĩm,
Nhìn nay mũi hốc hác nhăn da.
Xưa chân tay bắp cơ vồng ngực,
Nay mắt mờ câm tóc điểm ngà.
Mỗi độ đến mùa đông gió lạnh,
Bóc tờ lịch cuối thoáng buồn xa.
HỒ NGUYỄN (30-12-16)

Bài họa 1 :
Tờ lịch cuối năm
Tờ lịch cuối năm sắp gỡ qua
Mới hay bóng xế tuổi nay già
Quanh đi ngoảnh lại bàn tay trắng
Mải miết nhìn qua xám thịt da
Ngày ấy mộng mơ tình đượm thắm
Bây giờ ủ rũ tóc phai ngà
Xuân về trước mặt thêm ngao ngán
Tháng tận năm tàn dạ xót xa.
Nguyễn Cang(31/12/16)

Bài họa 2 :
NGÀY CUỐI NĂM
Thôi thế lại thêm năm nữa qua,
Tưởng sao bỗng thấy rõ mình già.
Tóc xưa giờ tuyết rơi đôi chỗ,
Gương quái nào ai vẽ nếp da ?
Đã mất tiêu rồi dung dáng cũ?
Nay đâu còn nữa tuổi xuân ngà !
Vội gì đến thế ơi ngày cuối?
Chẳng đợi chờ ta tiễn bước xa?!
Con Gà Què (12/31/2016)

Bài họa 3 :
Đến lúc giao thừa Xuân bước qua,
Vui? Buồn? Lịch rớt tuổi thêm già.
Suối khe cạn kiệt đôi bờ cỏ,
Đồi núi hoang tàn một gốc da.
Chú Cuội lưa thưa cành liễu héo,
Hằng Nga xơ xác bóng trăng ngà.
Ngọn đèn leo lét tim dần cạn,
Dương thể một ngày một cách xa.
Lê Hữu Nghĩa (12/31/2016)


Bài họa 4 :
Đinh Dậu rồi đây giở lịch qua
Cho ta một tuổi để thêm già.
Ngày ngày choáng váng qua vùn vụt,
Tháng tháng buồn nhìn sạm sắc da.
Tóc rụng chân tay nghe uể oải,
Thân gầy kính cận thấy mờ nhòa.
Xuân về nhớ tới thêm buồn chán,
Lẩn thẩn lờ đờ nghĩ xót xa.
Trần Đông Thành (31-12-16)

Bài họa 5 :
TRÁCH MÌNH
Ngẫm giận thời gian cứ chóng qua
Than ôi! Chớp mắt…hóa ra già!
Thẹn thùng…nợ nước câu nam tử
Nhục nhã…đáp đền chuyện quốc gia
Non nước điêu linh chưa tỉnh mộng
Sơn hà nguy biến cứ say ngà
Thuở nào toàn cõi … hoàng kỳ nhuốm
Kiêu hãnh giống nòi, ôi….đã xa!
Huỳnh Trương Ca
Trở về => TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 1 –
Đọc thêm => Thơ Con Gà Què Azalea – Thơ Trần Đông Thành – Thơ Nguyễn Cang – Thơ Hồ Nguyễn – Thơ Lê-hữu-Nghĩa – Thơ Hương Lệ Oanh – Thơ Nhiều Tác Giả