Tôi về làng tôi

 
Ngã ba đường rẽ qua phía sông cầu Bình Lợi về làng tôi
Hai bên đường là hai đường nước xẻ mương tránh phèn
Ngõ lộ đỏ ổ gà ngày ngày xe ngựa lọc cọc lọc cọc leng keng
Chở cô bác đi chợ quảy gánh thịt cá về làng bán xóm
 
Hai bên đường cỏ mọc bờ mương động rông xanh mướt
Qua vườn sầu riêng măng cụt, xoài, dâu hoặc bưởi
Bốn mùa gió mát cây trái thơm ngọt xanh tươi
Nắng trong vườn chiếc nón lá không rõ trai hay gái
 
Dựa đường xa xa hai bên hai dãy nhà tranh
Trông xa có cầu tre, rải rác vài cái nóc gia 
Đám học trò nói rân lục tục kéo về nhà
Hết cày bừa chiếc xe bò rịch tang người và trâu phơi phới
 
Nhố màu ngói đỏ sau dãy rào bông bụp là mái chùa tranh
Dân làng quen tai chùa vang dội tiếng công phu
Kinh kệ thánh thoát bồi hồi tiếng trống thùng thùng
Có tiếng khóc trẻ thơ nhạt nhòa trong đám tre già xào xạc   
 
Bên vệ đường tôi ghé căn chòi thăm bác năm
Bên trong trang trọng một bàn thờ nhang khói  tổ tiên
Một vườn tre xiêu vẹo trải chiếc chiếu nhầu nát  lộng đồng xu tiền
Bác có vẻ an phận đời sống đạm bạc hạnh phúc nơi thôn dã
 
Đi bộ đường dài gặp anh thanh niên xách nôm và cần câu cá
Hỏi thăm mới hay anh ra xuồng thả cần ở bờ sông
Anh xách tràng chờ nước xuồng vợt cá lòng tong
Cái vịt tre anh chờ đựng gỡ câu bắt lươn, trê và cá lốc
 
Qua khỏi ngã tư là nhà Hội Đông Xã
Năm ba chú lính mang súng đi phất phơ
Anh nghĩa quân với nghĩa quân thay gác tới giờ
Súng lên súng xuống túi ba-lô một loạt rầm rập
 
Nho nhỏ kìa là một túp lều tranh vách đất
Không rõ đã nằm đơn độc đó tự bao giờ
Nơi này ngoại tôi ở vài chục năm trước     
Cũng là nơi nuôi tôi lúc thiếu thời
 
Cuối làng bao bọc con sông cái Bình Nhang
Liền ranh giới Hốc Môn- Chợ Búng
Đò ngang cô lái đò lướt sóng ung dung
Quê tôi làng An Sơn ngàn năm nhung nhớ mãi
                                                                                           
Trần Đông Thành   O3-12-2016

 

Trở về  >>>  Thơ Trần Đông Thành    *    HOME

Đọc thêm >>> Văn Trần Đông Thành