* Vui lòng bấm (Left click) vào link của từng tựa bài dưới đây để đọc/xem. Đa tạ.
GIÁO XU – TIẾN CẮC ĐẢNG VIÊN
VỢ TỀ THIÊN ĐẠI NÁO
MAU CỨU TRỌNG LÚ !!! Và những bài họa
Nhớ Quê Hương – Bài họa 3 : NGÀY XƯA ƠI !
SƯ QUỐC DOANH và những Bài Họa
========== ღ҉ღ✽¸.•✽•.¸✽ღ҉ღ ==========
BIỂN CHẾT
Biển rộng quê tôi cá trắng bờ
Miền Trung Hà Tĩnh kéo dài vô…
Nghệ An quan lớn thì lơ đễnh
Đà Nẵng dân đen cũng bất ngờ
Từ tốn Bí Thư khuyên chớ vội…
Ung dung Thủ Tướng nói đang chờ…
Cà Mau, Rạch Giá chưa sao cả
Đừng có lo gì chuyện đói no.
Hồng Hà
Chó Sủa
Chưa Nguôi
Đã mấy nghìn năm đất lỡ bồi
Bắc thuộc ngày kia hờn máu đổ
Tây càn buổi ấy nợ xương phơi
Đau người khẳng khái lời cương thổ
Hận kẻ gian manh chuyện giống nòi
“Giải Phóng” thêm đau hồn Lạc Việt
Vẫn tràn căm giận – giận chưa nguôi .
Hồng Hà
DI SẢN ĐỎ…
Người ta nói quê tôi giàu đẹp lắm
Có rừng vàng với biển bạc bao la
Niềm tự hào đánh thắng Mỹ hôm qua
Vẫn hãnh diện đem khoe cùng thế giới
Mấy mươi năm kể từ khi đổi mới *
Những rừng vàng loang lổ hố nông sâu
Nơi đã từng vươn thẳng bóng cây cao
Người ta đốn, người ta đào cả gốc!
Khi mưa xuống, những giọt mưa khô khốc
Hố nông sâu oằn đục nỗi thương đau
Nước ngỡ ngàng rồi cuồng nộ dâng cao
Nước thành lũ quét tràn qua thôn xóm
Nước xua đuổi phù sa ra biển lớn
Cuốn trôi đi mơ ước của ruộng đồng
Để thêm cằn những gốc rạ Thu Đông
Đất cam chịu âm thầm nuôi hi vọng
Sóng vẫn đuổi ngoài kia trên biển rộng
Những con thuyền hùng hục hướng ra khơi
Lưới ngắn dài quăng bủa khắp nơi nơi
Người ta bắt, người ta cào cả đáy!
Biển ray rứt nhịp sinh sôi đổ gãy
Những ngư trường xưa đầy cá tôm bơi
Những con thuyền chục tấn lưới ra khơi
Khi về bến với vài trăm ký cá
Người trên bến đã thôi không vồn vã
Chỉ lắc đầu trao đổi một đôi câu
Gắng gượng cười để hẹn chuyến đi sau
Nuôi hi vọng “Biết đâu rồi sẽ khá…”
Biển chấp chới những bóng ma “tàu lạ”
Biển Thái Bình nhưng chẳng được bình yên
Những con tàu ma quái cứ thản nhiên
Đến vơ vét, đuổi xua tàu cá Việt
Ai đó cứ vô tư như không biết
Chỉ mơ hồ “Tàu lạ” đến rồi đi
“Thấp cổ” dân nào dám nói năng chi
Chỉ cam phận đói no ngày cơ cực
Nghe đâu đó râm ran lời thổn thức
Những con tàu trong một chuyến ra khơi
Không trở về – vì đã gãy đôi rồi!
Bởi tàu lạ húc ngang sườn mất xác
Quê tôi đó – từ Nam ra tới Bắc
Nhưng mơ hồ – lãnh thổ tính từ đâu?
ải Nam Quan ai biết được nơi nào?
Rồi lãnh hải là đâu? Hay đã bán?
“Bọn lạ mặt” từ lâu nay nhan nhản
Giọng xì xồ xấc xược cứ nghinh ngang
Nỗi đau xưa “Cõng rắn” – “Rước voi” càn
Lên đất Tổ – lên giống nòi Hồng Lạc
“Di sản” đó – công lao thằng bội bạc
Đổi họ tên – quì lạy giặc làm cha
Bán linh hồn cho quỉ dữ phương xa
Đầu đội váy – mồm bi bô cách mạng!
Bốn mươi năm – ngập tanh mùi cộng sản
Bọn mạt hèn, khát máu lộ nguyên hình
Bầy chó săn – chìa nanh vuốt yêu tinh
Đày dân tộc vào gông cùm nô lệ.
* bắt đầu từ 1975
HỒNG HÀ
HÀO KHÍ MÊ LINH
Từ lúc thay chồng gánh nước non
Cùng em chung một tấm lòng son
Thù nhà nung chí ngày vay trả
Nợ nước ra tay lúc mất còn
Trống thúc xua quân thù bạt vía
Gươm vung phơi xác giặc kinh hồn
Mê Linh chiến tích ngàn năm vẫn
Mãi sáng muôn đời với cháu con.
HỒNG HÀ
Loạn đời
Bước tới bùng binh thấy tượng người
Một thằng già lão ngự trên ngôi
Dâng hoa mấy mụ chìa mông cúi
Chụp ảnh vài quan ghếch mặt cười
Đã trót mua danh tên tuổi bán
Cũng đành chai mặt nắng mưa phơi
Trời Nam trải bốn ngàn năm Sử
Cộng sản giờ đây đảo lộn đời.
Hồng Hà
NOI GƯƠNG BÁC
Cán bộ nào không khoái chức quyền
Gom tiền để được sống như tiên
Học hành chuyện nhỏ quên cho khỏe
Đút lót mồm to há đớp liền
Liêm chính, chí công: Đừng nói dại!
Vô tư, cần kiệm: Có mà điên!
Trăm thằng như một – khôn là thế!
Gương Bác noi theo thỏa chí hèn.
Hồng Hà
QUAN TRƯỜNG
Ván cờ đời lúc được khi thua
Xuống chó, lên voi cũng chẳng chừa
Cái chức to đùng bao kẻ hám
Chữ danh thơm phức lắm người mua
Trầy da đâu ngại lời mai mỉa
Sứt trán nào e tiếng lọc lừa
Quan trường nhộp nhịp xưa nay vậy
Chen lấn tha hồ, đạp búa xua.
HỒNG HÀ
QUỐC SÁCH HỎA THIÊU
Đảng, Đoàn, Chính Phủ bảo ban nhau
Hỏa thiêu kế sách phải làm mau!*
Dân tình ai chết nên cân nhắc
Chôn cất ngày sau lại phải đào!
Chôn cất ngày sau lại phải đào!
Chết rồi chi để lụy ngày sau
Vô chùa hủ cốt nghe kinh kệ
Kỵ, giỗ dâng hương dễ lại mau
Kỵ, giỗ, dâng hương dễ lại mau
Nghe ra trái ý đám dân giàu
Chi tiền bạc tỉ lo mua đất
Xây mộ như lăng vượt quá đầu
Xây mộ như lăng vượt quá đầu
Cổng vòm, tường kín, bóng cây cao
Uy nghi sánh với lăng vua chúa
Khác với dân đen kiếp ngựa trâu
Khác với dân đen kiếp ngựa trâu
Cơm ăn không đủ đã từ lâu
Quan tài! Tẩm liệm? mơ không thấy
Mua lược làm chi lúc trọc đầu!
Mua lược làm chi lúc trọc đầu!
Để cho thiên hạ chửi – Ngu lâu!
Tham khi còn sống, tham khi chết
Một chút hư danh có khác nào
Một chút hư danh có khác nào
Tro tàn, xác pháo, dúm phân trâu
Sinh ra từ cát, về trong cát
Há phải lụy đời, phải lụy nhau
Há phải lụy đời, phải lụy nhau
Một thằng lãnh tụ chết từ lâu
Cái thân rỗng ruột trồi lên xuống
Một đám lâu la đứng cúi đầu
Một đám lâu la đứng cúi đầu
Bao nhiêu tiền của cứ thi nhau
Bòn dân giữ xác thằng lơ láo
Bốn chục năm qua lắm đứa giàu!
Bốn chục năm qua lắm đứa giàu!
Bây giờ mở miệng bảo ban nhau
Hỏa thiêu vì sợ không còn đất
Chôn xuống, đào lên chuyện trước sau
Chôn xuống, đào lên chuyện trước sau
Ba Đình lăng đó đập cho mau!
Hỏa thiêu cái xác trồi lên xuống
Trả lại cho dân chút đất mầu
Trả lại cho dân chút đất mầu
Khí thiêng Một Cột đã bao lâu*
Bị bầy trơ tráo nghinh ngang chắn
Bán nước cầu vinh trước giặc Tầu
Bán nước cầu vinh trước giặc Tầu
Thay tên, đổi họ, lập mưu sâu
Mồm hô cách mạng, tay dâng nước
Cam phận nô vong, cúi gập đầu
Cam phận nô vong, cúi gập đầu
Đây loài cộng sản lũ mọt sâu
Mắc quai há miệng bao lần nữa?
Một lũ ranh ma, tóc bạc đầu.
Hồng Hà
26.12.2015
- Quyết định 2282/QĐ-TTg năm 2013 về đề án khuyến khích việc sử dụng hỏa táng trên cả nước.
- Chùa Một Cột linh thiêng bị cái lăng Hồ Chí Minh che khuất.
THƯỞNG CÔNG
TIẾNG TRỐNG MÊ LINH
Là dân Việt mấy ai chẳng nhớ
Giống Tiên Rồng tự thưở ban sơ
Vua Hùng mở nước dựng cờ
Đất thiêng đã vạch cõi bờ riêng tư
Biên cương đó trải từ Ải Nhạn
Xuôi về Nam theo mạn Trường Sơn
Ngàn năm dấu vết chưa mòn
Trải bao thế hệ sử còn lưu danh
Kia lũ giặc gian manh phương bắc
Máu tham lam tàn ác rắp tâm
Bao nhiêu kế độc mưu thâm
Mộng nuôi xâm lược, mộng thầm chiến tranh
Nhớ năm ấy sử xanh ghi rõ
Năm bốn mươi tên có Hai Bà *
Nữ lưu nổi trận phong ba
Cưỡi voi tuốt kiếm xông ra phất cờ
Bởi thái thú dở trò bạo ngược
Cậy hung tàn muốn buộc dân ta
Sừng tê, trai ngọc, voi ngà *
Bắt dân cống nạp trẻ già không tha
Quan Lạc Tướng tên là Thi sách
Chẳng cam lòng bức bách cho nên
Đứng lên đòi lại lợi quyền
Cho dân bớt khổ bớt phiền lụy thêm
Thằng Tô Định loạn điên sát hại
Người anh hùng chẳng ngại hi sinh
Vì dân vì nước quên mình
Cũng cam gác lại nghĩa tình phu thê
Chị Trưng Trắc đã thề quyết chí
Cùng với em Trưng Nhị một lòng
Phất cờ khởi nghĩa xung phong
Giữ lời ước thệ non sông vững bền
Trả thù chồng giữ yên đất nước
Đập tan loài hỗn xược bắc phương
Sáu lăm thành phủ trắng xương *
Giặc thù tan tác tìm đường thoát thân
Một thời đại sang trang sử mới
Tự do đời về với quê hương
Ba năm lèo lái mối giường *
Dân tình no ấm biên cương vẹn toàn
Cậy thế lớn lại sang đánh chiếm
Dụng mưu sâu mã Viện gian manh
Xua quân lang sói hung tàn
Dở trò nước lớn để dành phần hơn
Bởi thế yếu nguồn cơn sớm biết
Bất tòng tâm lực kiệt đành lui
Bên dòng sông Hát ngậm ngùi *
Nước kia xin mượn tiễn người liệt oanh
Bia đá tạc lưu danh sau trước *
Mấy ngàn năm tiếp bước Hai Bà
Cháu con hùng khí xông pha
Giữ yên một giải sơn hà Việt Nam.
Chú thích:
* Hai Bà hạ được 65 thành trì của Tô Định – theo Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim.
* Năm 40 – 43 – theo Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim.
* tên thái thú bắt dân ta lên rừng săn tê giác và voi để lấy sừng và ngà, lặn xuống biển để mò ngọc trai – theo tích và truyện kể.
* Sau khi đuổi được Tô Định Hai Bà xưng Vương và ở ngôi được 3 năm – theo Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim.
* Khi thất trận Hai Bà lui về vùng Hát Môn và nhảy xuống sông Hát Giang tự vẫn – theo Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim.
* Hằng năm vào ngày 6 tháng 2 âm lịch các nơi làm giỗ tưởng nhớ Hai Bà – theo Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim.
Tượng Thúi
Phố rộng, người đông khách bộ hành
Công viên xinh xắn bóng cây xanh
Đường hoa Nguyễn Huệ thơm Hồng Lạc
Nghiệp đế Quang Trung diệt Mãn Thanh
Loạn thế đảo điên bầy xấc xược
Bày trò trơ tráo đám lanh chanh
Tượng thằng bán nước đem ra đặt
Mưa dội bao ngày vẫn thấy tanh.
Hồng Hà