Categories
Chuyện ngắn

CÓ MỘT SÀI GÒN RẤT RIÊNG…!


“Hồi 1954, cả trăm ngàn dân di cư mang theo đủ loại kiểu sống bó trong lũy tre làng ra đi, đem “nhét” hết vô mảnh đất nhỏ xíu này, cũng gây xáo trộn cho người ta chứ.

Phong tục, tập quán, ở đất người ta mà cứ như là ở đất mình…

Nhưng người Sài Gòn chỉ hiếu kỳ một chút, khó chịu một chút, rồi cũng xuề xòa đón nhận…!

Lúc đầu tụi bạn ghẹo tôi là “thằng Bắc kỳ rau muống”.

Con nít đổi giọng nhanh mà, trong nhà giọng Bắc, ra ngoài giọng Nam. Thế là huề hết….!

Rủ nhau đi oánh lộn phe nhóm là chuyện thường ngày… Khỏi cần biết đúng sai, mày đánh bạn tao, thì tao đánh lại, oánh lộn tưng bừng. Vài ngày sau lại rủ nhau đi xem xinê cọp….! Dễ giận dễ quên….!

Hè, tụi bạn về quê, Bến Lức, Vĩnh Long, Kiến Hoà… Cũng chia tay hứa hẹn, tình cảm ra rít : “Tao về quê sẽ mang lên cho mày ổi xá lỵ, xoài tượng…” Tôi ngóng cổ chờ bạn, chờ quà. Thực ra, tôi rất thèm có quê để về…!

Tết đến, Thầy Cô, bạn bè về quê, nhiều người Sài Gòn xôn xao về quê. Tôi ở lại Sài Gòn mà thấy mình vẫn không phải dân Sài Gòn….!

Vậy ai là dân Sài Gòn chính hiệu đây…? Chẳng lẽ phải tính từ thời mấy ông Pétrus Ký hay Paulus Của…?

Sài Gòn trẻ măng, mới chừng hơn 300 tuổi tính từ thời Chúa Nguyễn xác lập chủ quyền ở đây.

Sài Gòn khi cắt ra khi nhập vào, to nhỏ tùy lúc.To nhất khi nó là huyện Tân Bình, kéo dài đến tận Biên Hoà.

Nhỏ nhất là vào thời Pháp mang tên Sài Gòn. Ngay trước 1975, Sài Gòn rộng chừng 70 km², có 11 quận, từ số 1–11. Hồi đó Phú Nhuận, Tân Bình, Thủ Đức… còn được xem là nhà quê (tỉnh Gia Định).

Bây giờ Sài Gòn rộng tới 2.061 km².

Sài Gòn đắc địa, có cảng nối biển, là đầu mối giao thương quốc tế, tiếp cận văn minh Tây phương sớm.

Dân Sài Gòn không có địa giới rõ rệt. Nói tới họ có vẻ như là nói tới phong cách của dân miền Nam.

Họ là những lưu dân khai phá, hành trang không có bờ rào lũy tre nên tính tình phóng khoáng, trọng nghĩa khinh tài, nói năng bộc trực…

Ai thành đại gia thì cứ là đại gia, ai bán hàng rong, mua gánh bán bưng thì cứ bán…!

Sài Gòn không tự hào mình là người thanh lịch, không khách sáo, không mời lơi…. Họ luôn lấy bụng đãi nhau một cách chân thành…!

Sài Gòn có mua bán chém chặt…?Có, đúng hơn là nói thách. Cứ vô chợ Bến Thành xem mấy bà bán mỹ phẩm, hột xoàn hét giá “mát trời ông Địa”. Không cứ phải là khách tỉnh, khách phương xa, dân Sài Gòn lơ mơ cũng mua hớ như thường….

Ít nơi nào có nhiều Hội ái hữu, Hội tương tế, Hội đồng hương như Sài Gòn. Có máu lưu dân trong người, dân Sài Gòn thông cảm đón nhận hết, không ganh tị, không thắc mắc, không kỳ thị. Người ta có thể kỳ thị Sài Gòn vì lý do nào đó…, chứ Sài Gòn chẳng kỳ thị ai….!

Nhiều gia đình người Bắc người Trung ngại dâu, ngại rể Sài Gòn, chứ dân Sài Gòn cứ chấp hết, miễn sao ăn ở biết phải quấy, trên dưới, có tình có nghĩa, lấy bụng đãi nhau,…. là được hết….!

Dân Sài Gòn làm giàu bằng năng lực hơn là quyền lực. Người ta nói “dân chơi Sài Gòn”. Trời đất ơi…!

Sài Gòn mà “tay chơi” cái nỗi gì.

Còn du đãng thì cũng có nhưng đa phần họ mang hơi hám của nét xưa: quân tử Tàu: biết trọng nghĩa giang hồ, biết dừng đao khi kẻ bại xin hàng, biết cướp của nhà giàu tài phiệt, biết chia sẻ cho giới lao động nghèo một chút tình người về vật chất…., nhắc đến thì người Sài Gòn và dân tứ xứ đều biết những cái tên khét tiếng Nhất Đại, Nhì Tỳ, Tam Cái, Tứ Thế (tức Đại Cathay, Huỳnh Tỳ, Ngô Văn Cái và Ba Thế).

Tay chơi dành cho những đại gia giàu lên đột xuất từ đâu đó đến.

Sài Gòn a dua thì có, nhưng a dua biết chọn lọc. Coi vậy chứ dân Sài Gòn đâu đó vẫn còn chút máu tốt:

“Kiến nghĩa bất vi vô dõng giả”.

Cứ xem dân Sài Gòn làm công tác xã hội thì biết, cứu trợ lũ lụt mỗi lúc mọi nơi, có chi giúp chi, từ tiền triệu đến cuốn tập, xách xe chạy vòng vòng gặp xe hết xăng thì cho, gặp ai đói thì phát ổ bánh mình thịt, thấy người nào đón xe không được giữa đêm thì sà vào chở free, trời trưa nắng gắt thì luôn có bình trà đá ven đường, trời mưa to thì có thùng áo mưa rẻ tiền để “cứu bồ”, thấy người ta lạnh quá, cởi áo len đang mặc tặng luôn. Họ làm vì cái bụng nó thế, chứ không phải vì PR, đánh bóng bộ mặt, tên tuổi…!

Biết bao văn-nhạc-nghệ sĩ miền Bắc, miền Trung vào đất này “quậy” tưng, tạo ra cái gọi là văn học miền Nam hậu 54 xem ra cũng thành danh, cũng được quá chứ…!

Tiếp cận văn minh phương Tây từ rất sớm, nên dân Sài Gòn có thói quen ngả mũ chào khi gặp đám ma, xe hơi không ép xe máy, xe máy không ép người đi bộ, chạy xe lỡ va quẹt nhau, giơ tay chào ngỏ ý xin lỗi là huề, thấy cái chống chân xe chưa đá lên…, “cái chống.. Chú Cô…ơi!”

Những thói quen này giờ đây đang mất dần, nhưng dân Sài Gòn không đổ thừa cho dân nhập cư. Họ cố gắng duy trì (dù hơi tuyệt vọng) để người mới đến bắt chước…!

Chợ hoa là một chút văn hóa của Sài Gòn, có cả nửa thế kỷ nay rồi, có dân nhập cư nào “yêu” hoa mà ra đó cướp giựt hoa đâu…?

Sài Gòn nhỏ tuổi nhiều tên, nhưng dù thế nào Sài Gòn vẫn là Sài Gòn. Nhiều người thành danh từ mảnh đất này….!

Sài Gòn nhớ không hết, nhưng mấy ai nhớ đến chút tình của Sài Gòn…?May ra những người xa Sài Gòn còn chút gì nhức nhối….!

Tôi có người bạn Bắc kỳ chín nút, xa Việt Nam cũng gần 40 năm. Tên này một đi không trở lại, vừa rồi phone về nói chuyện lăn tăn, rồi chợt hỏi :

– “Sài Gòn còn mưa không ?”

– “Đang mưa”.

Đầu phone bên kia thở dài :

– “Tao nhớ Sài Gòn chết… mẹ !”

Sài Gòn nay buồn mai quên, nhưng cũng có nỗi buồn chẳng dễ gì quên…!

Mới đây đi trong con hẻm lầy lội ở Khánh Hội, chợt nghe bài Kiếp nghèo vọng ra từ quán cóc ven đường. Tôi ghé vào gọi ly cà phê. Giọng Thanh Thuý sao da diết quá:

“Thương cho kiếp sống tha hương, thân gầy gò gởi theo gió sương…”

Chủ quán, ngoài 60 cầm chồng báo cũ thẩy nhẹ lên bàn “Thầy Hai đọc báo…” Hai tiếng “thầy Hai” nghe quen quen…!

Tự nhiên tôi thấy Sài Gòn như máu chảy từ tâm, Sài Gòn bao dung.Tôi chợt hiểu ra, mình đã là người Sài Gòn từ thuở bào thai rồi, cần gì xin nhập tịch…!”

(Nguồn từ FB:Minh Hồ)

Categories
Uncategorized

CHÚ NĂM ĐI CHÍCH


Sáng hôm qua, chú Năm xóm tôi được Trạm Y Tế Phường gọi đi chích ngừa dịch bệnh Covid-19.
Chú phấn khởi và vui lắm! Mới 6h sáng, chú đã ra trước cửa nhà huýt sáo bài “Cảm Tử Quân”. Đứa con gái nghe thấy trên mạng bảo là trước khi tiêm thì phải ăn cho no rồi hãy đi tiêm. Nó chạy ra đầu ngõ mua cho bố bát bún mọc. Đánh xong bát bún, đứa con trai thò tay với lọ Vitamin C trên nóc tủ, lấy ra một viên đưa cho bố: “Bố bồi thêm thằng này vào nữa là cực kỳ!”. Chú Năm vui lắm! Ai đi qua cũng giơ tay lên chào và khoe là hôm nay mình được phường gọi đi tiêm. Cả xóm đều nghĩ vì chú Năm là bộ đội phục viên nên được nhà nước ưu tiên tiêm trước.
Đúng 8g, chú Năm đánh bộ quần áo bộ đội, trên ngực đeo lủng lẳng vài cái “nắp bia”. Trước khi ra phường, đứa con trai nói với chú Năm: “trước khi tiêm thì bố phải nhìn cho kỹ, nếu phát hiện thấy thuốc có chữ Trung Quốc là phải lập tức biến ngay!” Chú Năm đứng nghiêm trong tư thế quân đội, giơ tay lên trời và hét lên: Nhất trí!
Ngoài phường hôm nay vắng quá. Chú vừa vào trong sân thì tay dân quân mặt búng ra sữa dắt ngay chú vào phòng: “Ưu tiên cho người nhà nước!”. Nó trịnh trọng nói với chú Năm như vậy.
Bác sĩ đo máu cho chú Năm, rồi hỏi về bệnh tình theo đúng thủ tục. Xong việc khám bệnh, bác sĩ nói với chú: “Đồng chí mọi thứ đều tốt! Mời đồng chí sang bàn tiêm”.
Với con mắt tinh tường của người bộ đội cụ Hồ, chú Năm cẩn thận đi vòng quanh bàn tiêm mấy vòng, mắt nhìn chằm chằm vào mấy lọ thuốc và không phát hiện lọ nào có chữ Trung Quốc. Chú an tâm và đi vào bàn tiêm.
Chờ nửa tiếng, không thấy có phản ứng gì, chú đứng dậy ra về. Trên đường về nhà, gặp ai chú cũng khoe là hôm nay mình được tiêm thuốc của Anh. Vừa về đến nhà, đứa con gái pha cho bố ly nước cam để tăng thêm sức đề kháng.
Mâm cơm vừa dọn ra, đứa con trai từ dưới bếp đi lên: “Hôm nay bố được tiêm thuốc gì?”
– Hôm nay họ tiêm toàn thuốc của Anh, bố đã cẩn thận đi vòng quanh bàn tiêm mấy vòng mà không phát hiện ra lọ thuốc nào có chữ Trung Quốc, toàn là tiếng Anh!
– Thế bố có nhớ tên thuốc không?
– Sao lại không nhớ! Bố mày lăn lộn trên chiến trường đánh Mỹ bao nhiêu năm, có cái tên thuốc mà không nhớ được thì loạn à!
Ăn điếu thuốc lào xong, bố nó lấy cái bút và tờ giấy: “Tên thuốc đây này, mày lại đòi kiểm tra lính cụ Hồ à?”
Bố nó vừa viết chữ “Vero” thì đứa con hét lên: “THẾ LÀ BỎ MẸ RỒI BỐ ƠI!”
– Le Thy Ka –
Categories
Uncategorized

TÌNH BẠN TRUNG THÀNH CỦA 2 CHÚ CHÓ LÀM CẢM ĐỘNG LÒNG NGƯỜI .


241197752_1867080713498570_7325268989086408228_n

✪ Tâm An .

Chú chó Tillie đã ở lại bên cạnh người bạn bị mắc kẹt trong giếng suốt cả tuần cho đến khi cả hai được giải cứu. Đói, lạnh, sợ hãi, ích kỷ không thể thắng được sự cảm thông và tình yêu thương.

Nếu ai đó nghĩ rằng động vật sẽ sống theo “luật rừng”, sẽ vì mục đích sinh tồn mà ưu tiên quyền lợi và nhu cầu của bản thân trước tiên, thì suy nghĩ đó không phải điều đúng đắn, ít nhất trong câu chuyện dưới đây về tình bạn trung thành của hai chú chó Tillie và Phoebe.
Hai chú chó giống chó săn chân lùn này là những người bạn thân thiết sống cùng nhà trên đảo Vashon ở Mỹ. Trong một lần dạo chơi, hai chú chó đã lang thang khỏi nhà của mình, và điều tồi tệ là Phoebe bị rơi xuống một cái giếng cạn cách nhà chúng vài dặm.
Mặc dù cái giếng không đủ sâu để gây nguy hiểm đến tính mạng Phoebe, nhưng nó cũng không thể thoát ra được. Trong khi đó, Tillie cũng không có cách nào khác giúp bạn mình, điều duy nhất chú có thể làm là ở bên cạnh Phoebe và tìm kiếm sự giải cứu trong… 7 ngày liền.
Gia đình người chủ rất lo lắng khi hai chú chó không về nhà vào buổi tối, vì vậy họ đã liên lạc với Hiệp hội Bảo vệ thú cưng đảo Vashon. Các tình nguyện viên nỗ lực tìm kiếm khắp hòn đảo trong nhiều ngày, nhưng họ rất thất vọng khi không thể tìm thấy dấu vết của hai chú chó.
Sau khoảng một tuần ra ngoài tìm kiếm, cuối cùng họ cũng có được manh mối. Cô Amy Carey, nhân viên cứu hộ Hiệp hội Bảo vệ động vật, cho biết đội cứu hộ nhận được thông tin rằng một người nông dân quanh khu vực này đã nhận thấy một con chó lông màu nâu đỏ trên đất của ông. Ông cho biết chú chó đã lặng lẽ tiếp cận ông, và khi ông chú ý đến nó, nó quay đi và tiến về phía khe núi gần đó.
Amy quyết định đi kiểm tra tình hình. Đó cũng là lúc cô khám phá ra điều cảm động nhất:
“Khi tôi đến đó và nhìn xuống phía khe núi, con Tillie thấy tôi nhưng nó không chạy lên. Nó chỉ ở gần mép giếng, áp sát đầu mình xuống thật gần miệng giếng. Rõ ràng đó là tín hiệu rằng tôi phải đến gần nó để tôi có thể thấy được điều gì đó, thật bất ngờ đó chính là người bạn của nó”.
Ngay sau đó, Amy đã phát hiện ra chú chó Phoebe đang bị mắc kẹt dưới đáy giếng, cô hiểu ra mọi việc. Amy tiếp tục nói: “Khi tôi nhìn thấy những gì đang xảy ra, nước mắt tôi tuôn rơi ngay lập tức. Điều này thật cảm động!”.
Amy đã chứng khiến lòng tốt và sự tận tâm trong tình bạn ở một chú chó. Cả một tuần không có gì để ăn ngoài chút nước mưa để uống, Tillie vẫn kiên trì bên cạnh bạn mình và cố gắng tìm kiếm sự giúp đỡ.
Chú chó ý thức được rằng số phận của người bạn tội nghiệp nằm trong tay mình, nếu rời bạn để trở về nhà, khả năng Phoebe được tìm thấy gần như không chắc chắn.
Sau một tuần ở nơi hoang dã, hai chú chó vẫn khỏe mạnh một cách đáng kinh ngạc. Mặc dù hầu như không ăn bất cứ thứ gì, chúng vẫn có thể sống sót để chờ được giúp đỡ :
“Khi được cứu ra ngoài, chúng rất vui mừng. Riêng con Tillie đã rất nhẹ nhõm. Khi nghe thấy giọng của người chủ từ xa, bạn có thể thấy niềm vui sướng của chúng. Việc này thật cảm động, nhưng sẽ không khiến chúng ta quá ngạc nhiên vì những gì chúng ta luôn biết về loài chó là chính lòng trung thành tuyệt vời. Chúng tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì chúng được cứu an toàn”.

✪ Tâm An | DKN

Categories
Uncategorized

HỎI VỚ HỎI VẨN !


unnamed (83)
1. “Nếu tôi được tiêm vắc-xin, tôi có thể ngừng đeo khẩu trang không?”
*Chính phủ: “KHÔNG.”
2. “Nếu tôi được tiêm vắc-xin thì liệu tôi có kháng lại được Covid không?”
*Chính phủ: “Có thể. Chúng tôi không biết chính xác, nhưng có lẽ là KHÔNG. “
3. “Nếu tôi được tiêm vắc-xin, ít nhất tôi sẽ không lây cho người khác – phải không?”
*Chính phủ: “KHÔNG. Vắc xin KHÔNG ngừng việc truyền bệnh.”
4. “Nếu tôi được tiêm vắc-xin, thì vắc-xin sẽ tồn tại được bao lâu?”
*Chính phủ: “Không ai biết. Tất cả các vắc-xin Covid vẫn đang trong giai đoạn THỬ NGHIỆM.”
5. “Vậy LỢI của ÍCH việc tiêm chủng ngừa vắc-xin là gì?”
*Chính phủ: “Hy vọng rằng vi-rút sẽ không giết chết bạn.”
6. “Bạn có chắc chắn tiêm vắc-xin sẽ không làm tôi bị thương hoặc chết không?”
*Chính phủ: “KHÔNG.”
7. “Nếu theo thống kê, vi rút không giết chết tôi (tỷ lệ sống sót 99,7%), tại sao tôi phải tiêm phòng?”
*Chính phủ: “Để bảo vệ những người khác.”
8. “Vì vậy, nếu tôi tiêm vắc-xin, tôi có thể bảo vệ 100% những người tôi tiếp xúc?”
*Chính phủ: “KHÔNG.”
9. “Nếu tôi gặp phản ứng có hại nghiêm trọng, tác dụng lâu dài (vẫn chưa rõ) hoặc tử vong do vắc-xin thì tôi (hoặc gia đình tôi) có được nhà sản xuất vắc-xin hoặc Chính phủ bồi thường không?”
*Chính phủ: “KHÔNG – chính phủ và các nhà sản xuất vắc-xin hoàn toàn không chịu trách nhiệm pháp lý liên quan đến loại thuốc thử nghiệm này.”
10. “Nếu tôi tiêm vắc-xin, thì có thể kháng với các biến thể khác của vi rút không?”
*Chính phủ: “KHÔNG.”
(Sưu tầm)
226330533_371828574381601_3945081386311682121_n
236958724_374793217417744_6558328491949479221_n

Posted FB Azalea Vu Sept 12, 2021

Categories
5 – Sưu Tầm Thế Giới

The Greatest Illusion Ever Performed – 9/11 (new modified version)


The Greatest Illusion Ever Performed – 9/11 (new modified version)
No commercial Boeing aircraft hit any building on 9/11

The art of deception – Computer generated images  – Both false 

Had you seen the image on the left on TV  then you would have believed it…….. right?

You did see the image on the right on TV and  you did  believe it……. right?

Such is the deception of the Zionist controlled media!!!

This article is again re published in order to remind the people of America and the World that we owe it to the victims of 9/11 to find the culprits who carried out this inside job. The US Government/CIA and the Israeli Government/Mossad were responsible for this crime and not some fictitious Islamic Terrorist Group. Some of the Mossad team were arrested near the scene and then released after 7 hours. Those Mossad operatives then appeared on Israel TV talking about what happened. This leaves such a bad taste in my mouth, especially when I see your President or past senior member of staff lowering their heads at ground zero in remembrance  of those that died that terrible day………..Come on America restore your national pride and bring Bush, Cheney, Rumbsfeld and other to justice!!

I have decided to modify this article I did some time ago with vital information added…..especially in the closing chapters…….one sometimes has the responsibility to stand up and be counted………stop being a sheep and become a shepherd. It is our call of duty to show compassion towards those that have been born into this terrible world. our children and grandchildren. We have to take incredible risks and sometimes have to contend with threats that are made against us.

In carrying out such a vital task of educating the public one must also make sure that everything you learn and all the information and evidence you obtain is duplicated and passed around to other safe houses within this country and many others overseas and in doing so make sure that should you fall by the wayside someone else has the ability to pick up the banner……such is the case for Gordon Bowden and I in exposing what we jointly publish via my blog or by the many TV and  Radio interviews or my joint radio show with Paul Drockton who just so happens to be another shepherd!!!

Has anyone actually been man enough to publicly declare that not one single civil airliner hit any building and that any airborne impact would have been a missile with additional help from internal detonations – as described by escaping occupants and emergency services.

Building Number 7 was not hit by any aircraft and in this picture it is about to be destroyed in a free fall demolition – why did the BBC and CBS make an announcement that this building had also collapsed before it actually did – “Rather bad coordination by the New World Order”!!

The mongrel himself Larry Silverstein

The aftermath – A toxic cloud incorporating millions of nano particles that may have contained depleted uranium

Silverstein won a bid from the Port Authority of New York and New Jersey to construct 7 World Trade Center, to the north of the World Trade Center. Silverstein was interested in acquiring the entire World Trade Center complex (I bet he was!!), and put in a bid when the Port Authority put it up for lease in 2000. Silverstein won the bid when a deal between the initial winner and the Port Authority fell through and he signed the lease on July 24, 2001 (how very convenient just before 9/11!!).

Securacom received a contract to provide electronic security services for the World Trade Center in 1996. The contract ended on the 11th of September 2001!!

Kroll were responsible for revamping security at the World Trade Center after the 1993 bombing.

What became clear was that a group of Zionist had total control of the entire WTC area – Larry Silverstein Property developer who took the lease of the WTC – Frank Lowy of Westfield Shopping Centre fame who leased the entire shopping concourse at the WTC – Lewis Eisenberg head of the New York Port Authority who authorised the above leases – Ronald Lauder Billionaire of the Estee Lauder Cosmetic Group who was the key lobbyist for the privatisation of the WTC. Add to this line up the Kroll’s and Securacom which is now called Stratesec (guess who was on the board Merv Bush the brother of the President!!)

So having now finishing with these questionable groups now lets hit some bullet points:

  • The aircraft are not structurally designed to fly at such speed or G Forces
  • It was a cruise missile that hit the Pentagon at the location of a major fraud investigation?
  • UA93 did not crash in the field but was believed shot down over a wooded area nearby
  • Cell phones do not work at altitude?
  • There are several ways of checking the progress of aircraft and the US Government lied?
  • Airline companies install ACARS to monitors their aircraft and the US Government lied?
  • Witness’s/Investigators gave tracks of aircraft that were totally different to NATSB final report?
  • Did you know that reliable witnesses near the Pentagon said the aircraft did not follow the track declared and one witness said a commercial airliner veered off and overflew the building?
  • Did anyone every challenge why a military aircraft was sighted overhead Washington?
  • Did anyone every challenged why a C130 aircraft was sighted overhead the Pentagon?
  • Did anyone ever challenge the small jet or missile that flew over Shanksville?

Whilst on the above topic ACARS….please allow me to explain:

ACARS network are remote ground stations installed around the world to transmit messages from ATC, the airline, etc, to the aircraft depending on its location and vice versa. The ACARS on the day demonstrate that the aircraft received messages through ground stations located in Harrisburg, PA, and then later through a ground station in Pittsburgh, 20 minutes after the aircraft allegedly impacted the South Tower in New York. It is therefore clear that the aircraft was still flying and certainly not in the New York area.

Yes folks you have all been duped and you have all swallowed the bait….hook, line and sinker!!!

The other Mongrel George Bush – “A great inside job guys” – “Now we can go to war”

I have decided to re publish this article I did some time ago with some additional information. I may also release again the other major false flag concerning the sinking of the South Korean Corvette to show just how far our warped leaders will go to achieve their own “Geo Political Agenda.” It should also be noted that 7/7 in London was also a false flag which I will cover another time.

Another anniversary for 9/11 will again pass this year and there will be mixed emotions among the relatives of those that perished. Many of those relatives and many other people around the world are still asking for a fresh investigation as to what actually happened that terrible day. Many experts covering almost every industry from Military – Aviation – Structural Engineers – Fire and Rescue are totally convinced that this was an inside job. Many believe that the US CIA and the Israeli Secret Service (Mossad) were involved with the latter playing the major role in conjunction with their Zionist counterparts in the US, Rumsfeld, Cheney and Mr. President himself.

I would also add that this cover-up must have been  known to all political leaders and senior chief’s of staff on both sides of the pond and in that regard that makes them also guilty of this terrible act of genocide in order to achieve  their own New World Order plan……..someone once said to me surely they wouldn’t kill thousands of people for their own financial gain………you got to be joking……they are genociding millions at the moment by way of wars/conflicts, using WMD’s/DU, GM crop, Vaccinations etc etc

As a person that has spent more than 50 years associated with both Military and Civilian Aviation I have to say that 9/11 was the biggest “False Flag” con of all time.

Before looking into the aviation aspect of the Twin Towers, Pentagon & Shanksville I would like to make a very bold statement and say that this was not the work of any Arab terrorist group. I would also extend this statement by telling the general public that “Al Qaeda” does not exist and that it is an invented pseudonym by the CIA and US Government to spread hysteria and fear and to maintain a continuous war against non existent terrorism.

One has to understand that before you can blame anyone or take action against anyone you have to give them a name and so this fictitious group called Al Qaeda was created. Since its inception the US, UK and EU Governments have launched a campaign of mass hysteria in an attempt to bring fear into the hearts of our respective nations. It became clear that through their controlled mass media they could then create or invent many incidents or false flags and blame it on their new creation!! The final step came when they themselves initiated 9/11 and in doing so gave them justification to go to war!!

It is also a known fact that if one wishes to make significant changes to the law or to the existing national security arrangements one has to create an incident that will impact on the general public. Many false flags are thus created which then allows key political figures to rush such changed through Parliament or Congress resulting in major changes in the law, leading to what can only be described as the implementation of a “Police State” i.e. the Patriot Act in the US and the Anti Terrorist measures now in force in the United Kingdom.

The US is a classic example of such activity with many “False Flags” taking place on almost a monthly basis i.e. Attempted Detroit Airliner Bombing – Attempted bombing of Times Square, New York, the farcical “UPS Ink Cartridge Bomb”  and in the news today another underwear bomb foiled involving Yemen…….I guess you would ask why Yemen…..that’s an easy one to answer because that is where the US special forces/CIA/MI5/6/Mossad are focusing their attention and where their drones are currently carrying out many illegal strikes………Yemen my friends is one of the 7 counties listed back in 1997 and again in 2001 as a target country to be taken out i.e. forced regime change, just like Libya and the current Syrian situation.

I wish to point out that the west is pursuing a none existent “Axis of Evil” and is fighting a non existent group of terrorist that according to our leaders existed in Iraq, Afghanistan, North Pakistan, Yemen, Somalia and many other places. However, from my perspective the true “Axis of Evil” is London.

We have to understand that all wars and conflicts, in more recent times, are nothing to do with world terrorism but all to do with imperialistic greed to acquire someone else’s natural resources or to capture vital resource markets….this all comes under the title of “Geo Politics.”

I have been watching a couple of videos over the last month or so, showing the pain of relatives who lost their loved ones in the Twin Towers tragedy. I noticed one particular old gentleman, by the name of Bob McIlvaine, who lost his son that day. He said he couldn’t understand why the National Guard did not shoot the aircraft down before they hit the building. What Bob didn’t understand was that no aircraft hit any building and that the whole scam was a well orchestrated illusion………I would also add that we believe UA93 was taken out by missiles!!

What we all saw that day were computer generated images of aircraft hitting building and witnesses that were well placed by the perpetrators to substantiate that what we saw actually happened. What I find amazing was that everyone got sucked into this illusion, including myself who watched it live on TV with an American friend and we both shed tears together……”Oh what a Sham.”

Having been in aviation most of my life and having the knowledge to understand what aircraft can and cannot do, having made up flight plans, having fully understood the procedures applicable to Air Traffic Control (ATC), having full knowledge of the ATC radar system and the transponder system (Squawk Code), having full knowledge of the airlines own ACARS system, having full knowledge of aircraft crash scenes…….I can categorically say that this was 100% a “False Flag” inside job.

The task of watching the many videos and sharing the pain of the relatives (who lost their loved ones) and looking at all the evidence has caused me to write this very controversial article. I have spent months, freeze framing every video clip and looking at 9/11 from the aviation and military aspect. I have now concluded that this incident was as a direct result of missile attacks and internal explosions both of which involved weapons that contained uranium components, hence the speed and total destruction (pulverised) of the WTC.

There is a web page in the US   http://www.nyccan.org/ that explains the many concerns and also where you can see some of the relative’s video messages etc. This same web page has been attempting to open up a fresh investigation into 9/11. Another wonderful and very professional web is the Pilots for 9/11 Truth in which the guys that flew such aircraft speak out…….it is also the web that I myself fully understand after serving my time in aviation….take a look http://pilotsfor911truth.org/

One other web that is also very good is http://www.globalresearch.ca/index.php?context=va&aid=6133

After watching some of the relatives speaking out I decided to drop the support group an email as follows:

First of all please allow me to pass my condolences to all those in your organisation and outside your organisation who lost relatives and friends in the WTC…..I at the time was watching events live with an American friend and we cried together. However, much time has passed by since this tragic event and during this time I have carried out extensive studies and research.

I have been in aviation all of my live and was at one stage an aviation consultant. I am now retired but have now found time to look at events from the aviation perspective. I found Bob McIlvaine video very upsetting in the loss of his son but also picked up on his comments about why didn’t the Air Force shoot down the aircraft before they hit the WTC.

This aspect of his comments caused me much concern because I have to say that no aircraft hit the WTC, no aircraft hit the Pentagon and no aircraft crashed into the field.

The whole exercise was an inside job with the help of the CIA and Mossad. There is no independent video footage and what was shown on TV was computer generated images. When I freeze framed each video second by second one can see so many flaws and at the same time see some very unusual events such as what appears to be a missile missing one of the towers. The angle of approach of the so called aircraft also appears to have been doctored.

My own thoughts on this was that the towers were hit by missiles and the explosion is certainly showing the initial signs of a uranium type explosion…..it is also clearly evident that explosions are going off below the collapse. This has been confirmed by emergency services who repeated many times that they heard multiple explosions. We finally come to the question as to why was the lobby of the WTC was totally devastated by what would appear to be an internal explosion……this was confirmed by people trying to escape from the floors above….they made transit via the lower floors with no damage and suddenly on arrival in the entrance it was a scene of total devastation.

On the aviation front what the public generally does not know was that each schedule flight appeared to be duplicated and leaving from different gates and certainly needs investigating. Point two is that each aircraft is given a transponder code, otherwise known as a four digit squawk, which once initiated by the aircraft, shows up on the radar screen for tracking purposes. In addition to this Air Traffic Control (ATC) System there is also the airlines own ACARS system that feeds data from and to the aircraft concerned. My question would therefore be why the airline ACARS system shows the aircraft at a different location than that of the ATC system.

With the Pentagon…..even with the best pilot in the world it would have been almost impossible to fly an aircraft of that size in such a tight descending turn and certainly would not have been possible by these novice pilots. Again the Boeing was flying at zero feet, or so they say, before impact and yet there were no engine scrape marks on the grass and very little wreckage. A picture does show FBI/CIA agents dropping bits of wreckage on the grass after the impact. Again I have freeze framed the only clip and it certainly was not a Boeing but rather looked like a cruise missile.

The Boeing in the field was certainly a non event as there was little or no wreckage…..this is impossible even if the aircraft was diving vertical at top speed……..many parts in the engines are made of titanium and many turbine parts would have been found as well as main structural parts upon impact……the crater looked like a missile/bomb crater…..one should also remember a witness said she saw a small executive type jet flying around…….people also witnessed aircraft flying over the White House, Pentagon and also over New York.

The aircraft were identified as a command post type 747, a C130 Hercules and the Lear Jet type aircraft that flew over the field etc.

It would be almost impossible for the WTC to be so pulverised from aviation fuel and why was there no significant outside wreckage when these so called aircraft hit the towers…….non of this really makes sense and this adds fuel to one big major cover up or false flag which is typical of a secret service type plot……..they needed an excuse to attack Iraq/Afghanistan and therefore they created 9/11 to justify the cause.

I did at one stage believe the entire story having watched it live but on reflection you only see what they want you to see and most of that was a well orchestrated programme of illusion.

Kind Regards

End of email.

Top picture show agents moving wreckage around and below agents actually planting some wreckage

Having lost aircraft in the past I know the procedure for securing the scene of an aircraft crash or disaster. The first thing that must happen is the scene has to be secured by the police and other experts. This is done for one very good reason…… to make sure everything is left as it happened so that in the forensic sense the scene can be inspected and an analysis carried out. No one is allowed in or out except those approved to do so i.e. fire fighters, rescue staff, medics and those responsibly for such analysis …….nothing can be touch or moved……..at some future time the wreck is mapped and all items are removed to a suitable location where they attempt to piece it all together again.

In the above two pictures you can see agents at the top moving wreckage around and below the agents are actually planting the wreckage on the lawn of the Pentagon……..I wonder why?………you already know the answer to that!!!

The first think I would have done is to identify these people and ask them who gave them the authority to do whatever they were doing……I very much doubt if these people are still alive as it is normal in the Intel services that anyone associated with an assassination or perverting the course of justice is taken out!!

Another actor hired for this farce was a taxi driver who stated that the aircraft hit a lamp pole which then came down and hit the windscreen of his taxi. The taxi was close to a bridge overpass which had a distinct design….when the taxi driver was interviewed his statement was full of lies…….a film crew explained to him that his statement just did not add up and that the location he explained was not the location the film crew investigated……..he did explain off camera that he was just a simple man doing what he was told to do……..unfortunately for him the hidden camera was still recording his words etc… You can see one such video that explains the scenario and remember this is a vital witness at ground level, outside of Pentagon, just prior to impact…..note that despite this pole being hit by a so called Boeing travelling at high speed how little damage has been done to the actual car itself and only the windscreen!! I wonder if Lloyde is still alive?

Add to this the fact there were many other reliable witnesses that were outside the Pentagon or adjacent to the Pentagon. Many of them interviewed were senior and reliable police officers………this proves beyond doubt that everything the US Government stated was a total cover-up as these guys were actually there!!

You can look at reliable evidence and watch all the interviews with the police and the taxi driver etc on this link: http://www.citizeninvestigationteam.com/nsa.html          ……..just click on the right hand photographs to start each phase etc…..they all start off initially the same but than focus on one aspect etc…..be patient and you will be rewarded!!

If you are really interested into digging deeper into this false flag then go to this link:

http://www.odeion.org/cruisemissile/index.html#S02

 Incoming cruise missile

I myself freeze framed the security camera footage and came up with the same conclusion that it was a cruise missile and not at Boeing that hit the Pentagon. When you observe the perimeter trees in the far distance (in order to get a scale comparison) and then imagine a Boeing in the foreground or a cruise missile (which you can see) it becomes easy to come up with your own verdict!!

 C130 over the Pentagon – 9/11

To finish off this article the aircraft that was seen over the White House (which was a no fly zone) was clearly a Boeing 747 – E-4B “Top Secret Command Post” otherwise know as the “Doomsday Aircraft…….no one to this day has ever accounted for this sighting that was observed on camera……..likewise a military aircraft was also observed over the Pentagon, that was believed to be a C130 Hercules aircraft and another aircraft was sighted over Shanksville which was believed to be a small executive jet type aircraft (Lear Jet type), a possible cruise missile or some other military or CIA aircraft.

The top picture shows the actual aircraft as seen in the video flying over of the White House . The picture below it is what it actually looks like

This is a video of the B747 – E-4B that they thought initially was another hijacked aircraft about to attack the White House. It is my opinion that this was an airborne command post coordinating the entire “False Flag” 9/11 scenario:

http://uk.video.search.yahoo.com/video/play?ei=UTF-8&fr=yfp-t-702&c=1&p=Boeing+747+%E2%80%93+E-4B+over+the+white+house+during+9%2F11&vid=f12173af71d9c82cf09d1e58855f3b87&dt=1314921600&l=399&turl=http%3A%2F%2Fts2.mm.bing.net%2Fvideos%2Fthumbnail.aspx%3Fq%3D4753846447308809%26id%3Dcc1cac56674d3c725d131033e439b1d0%26bid%3DFxW8uBstlMmz5g%26bn%3DLargeThumb%26url%3Dhttp%253a%252f%252fwww.youtube.com%252fwatch%253fv%253df32OSTNHXrw&rurl=http%3A%2F%2Fwww.youtube.com%2Fwatch%3Fv%3Df32OSTNHXrw&tit=9%2F11+Mystery+E-4B+Doomsday+Plane+Over+Washington…&sigr=11a13prtj&newfp=1

Then we have the story about the heroic struggle on board UA93 of passenger wrestling with the hijacker and other passengers on the cell phones ringing home. The initial reports indicated that the aircraft had made an almost vertical dive, possibly inverted. Photographs were released of the crash sight with little or no wreckage and in their words you could make out the shape of the wings and the fuselage shape in the ground.

If UA93 did crash inverted like this then their would be tail section markings opposite to those found 

Again this does not agree with the above picture because had it crashed inverted then the left wing and right wing  would  have been opposite …….also note the clean apparent outline of  the  Boeing…this would not be applicable with a high velocity impact

Now take a look at this much older black and white photograph of the same location taken by the US Geological Survey in 1994…..you can clearly see the same trench and all that needed to be done was to make a hole in the middle to resemble the fuselage…………this could be done with say a cruise missile………you can compare the old and new photographs that have been inserted.

We must now go to an eyewitness report made by Susan McElwain who was very close to the crash scene on that day and allow her to describe what she saw………this again is vital evidence that there was no Boeing in the area at the time of impact and what she saw appears to be a possible a cruise missile. Pay particular attention to the fighter jets she noticed high overhead and remember there was a military exercise taking place at the same time of 9/11. You can see the link right here:

http://www.youtube.com/watch?v=_gliHOhXYFQ

Finally go to this webpage and see it from someone else’s perspective:

http://www.whale.to/b/bollyn10feb4.html

There are far too many grey areas and cover ups in the US Governments account of events that day and certainly the people of the US and the countries who had staff in the WTC should not ask, but demand, that this inquiry be re opened as a matter of urgency.

If you want my opinion. I believe that one or more aircraft arrived at Cleveland and that all the passengers were then possibly removed to some other location or were loaded back onto United Airlines Fl UA93 and then that aircraft was shot down (missile)  in the vicinity of Shanksville but not at the crash site shown to the public. I can recall Donald Rumsfeld himself making a mistake and actually said a plane was shot down over Pennsylvania (UA93)…take a look:   http://www.youtube.com/watch?v=vcR2MGzmn3o

Then we had Tim Roemer the former 9/11 commissioner who also on camera said a missile hit the Pentagon take a look:   http://www.youtube.com/watch?v=qmjCO8fuup0

Having been in aviation all my life and some of that time being involved in  aircraft disaster,  I can assure you that the pressure one endures and the stress level is unbelievable. I could just imagine the above two clowns making such a mistake when you are surround by the media……what happens is that the sub conscious mind knows the truth and suddenly it simply comes out…..you can call it a slip of the tongue or whatever but I can assure you what you heard is their sub conscious mind telling the truth………this happens so many times when you investigate false flags at the level that I do and remember when you have an incident take place on this scale with actors all over the world someone gets it wrong or says something they were not supposed too………the announcement by the BBC and CBS regarding building 7 collapse before it actually did is a classic example!!!!

It is time to stop this false charade, stop the wars and more importantly prohibit the use of any weapons that contain uranium components.

I would also go as far as to say that London’s 7/7 followed exactly the same line and was also a false flag……..one has to be very strong in making such statements but we all have a duty of care in bringing out the truth. I truly feel the pain of the relatives that are left behind and so to make such claims is even more distressing for these poor people. We owe it to the victims to bring about a new inquiry and to bring the true terrorists to trial…..in doing so their souls will then rest in peace.

My question continues to be ……..give me one example of an Islamic Terrorist Attack on the west……no doubt you will say – The Attempt on the airliner at Detroit, or the Times Square Car bomb in New York, or the UPS Inkjet Bomb Scare at the East Midlands Airport, UK , the Madrid Train Bombing etc etc…..sorry folks they were all “False Flags”……….I could go into the Pan Am Flight at Lockerbie but I think there is more than enough to chew on at the moment.

Today’s headlines again show the same old propaganda with the announcement of yet another very sophisticated underwear bomb being found in Yemen……no person involved and that no aircraft was at risk….all they said it was a plot to bring down a US aircraft…..it would appear that the “French Knickers” are now in the US under careful examination………what a load of crap (not in the knickers I hope lol!!)…….do these idiots in the CIA, MI5/6 and Mossad  really think that we the public believe them…..they even had the audacity to give reference to the other previous “Smelly Pants” and the highly hilarious “Ink Jet Cartridge Bomb” at my local airport that was a “Pathetic False Flag”………oh well I guess it served a purpose for them all  in keeping the “Islamaphobia”  going……..it’s time such people as George H.W. Bush, George W.Bush, Don Rumsfeld, Dick Cheney, Bill and Hillary Clinton, Colin Powell, Paul Wolfowitz, Richard Armitage, Condoleezza Rice and so many more were punished in the same way as in medieval days – Hung, Drawn and Quartered for their crimes against humanity.

Obviously it is so unfair to hammer the United States in such a way when the control of the New World Order stems from the true axis of evil in London with further strings extending  back to the Vatican in Rome

With all of the above in mind one must add to the US list of villains the British mongrels namely Margaret Thatcher, John Major, Tony Blair, Gordon Brown and David Cameron not forgetting many other Members of Parliament and House of Lord’s too numerous to mention, some of whom I have already named and shamed in my other articles

My closing remarks are in a sort of coded form which many of you will not understand but others that were responsible for 9/11 and many other false flags will understand as they themselves form part of such groups.

“The Black Eagle Trust” is the key to unlocking the New World Order and its evil intentions and other coded groups such as “The Vulcan” etc…….then one would have to ask many question what actually was hidden deep within the vaults of the World Trade Centre, Building Number 7 and more importantly in one section of the Pentagon………”The Vulcan” knows the answer to these questions and also know the history as to what they have been planning for the last 50 years or so and their evil satanic “Black Ops” and other  covert operations.

Such is the evil world we live in today……..most of the above are Zionist controlled or should I say Khazarian controlled,  involvement or backing. Then you have The Trilateral Commission, PNAC, AIPAC, The Bilderberg Organisation, Committee of 300, Chatham House London, The Crown (not the crown as you know it!!) linked with Templar,  Rothschild’s, Rokkerfella’s etc with the Pope and The Vatican sitting at the top…….. You may also be surprised to know that the genuine Jewish folk do not believe in having the Jewish State of Israel and in actual fact objected very strongly to its inception…….it is also against the teachings of the Torah believe it or not!!!……….but hey you are not allowed to talk about that are you!!

I can assure you all that change is in the wind but will it come quick enough is the answer? The existing New World Order is desperately fighting for its final existence and only wish to create World War III in their final stance of dominance ………the current wars in the Middle East are all part of their final push that was planned some 20 years ago with the help of Mr. Evil himself,  Paul Wolfowitz and Heny Kissinger, the latter actually came to the US having worked for Intelligence in the Nazi regime. Needless to say many ex wanted Germans and SS came with him and settled illegally in the US, some of whom assumed different Pseudonym’s or Nom de plumes.

You make be surprised to learn that your ex Presidents, George Bush (both Senior and Junior) real family name is Scherff with strong family connections to some not so friendly German kingpins. The photograph below shows the evidence with that all familiar face sitting right in the middle!!

According to Otto Skorzeny, pictured is the Scherff family and a few friends (circa 1938). Holding “Mother” Scherff’s hand at left is Martin Bormann. In front is Reinhardt Gehlen. In back is Joseph Mengele and to his right is Skorzeny as a young man. At center right (in the German navy uniform) is George H. Scherff, Jr. and his father George H. Scherff, Sr. Bormann became Hitler’s second in command. Reinhardt Gehlen was a chief SS officer and assassin who was smuggled out of Germany under Operation Paperclip. Skorzeny was Hitler’s bodyguard and SS spy/assassin who came to the U.S. after the war under Project Paperclip. Skorzeny and GHW Bush were instrumental in merging Nazi (SS) intelligence with the OSI to form the CIA with “Wild Bill” Donovan and Allen Dulles. These guys were also part of CIA mind control experiments such as MK-ULTRA. SS officer and physician Joseph Mengele, the notoriously sadistic “Angel of Death” of Auschwitz, escaped Germany to South America after the war. George H. Scherff, Jr., became the 41st President of the United States as GHW Bush and George H. Scherff, Sr., was Nicola Tesla’s “trusted assistant.”

It was the work of that brilliant scientist Tesla that led to the current development of HAARP the technology of which has now been taken over by the United States Navy and become a weapon of pure terror…….one should have an open mind and look at the problems that this weapon has created in the past and what part it may play in the future should the current New World Order continue on its path of mass genocide and destruction. One should ask questions as to what part this may have played in the earthquakes/tsunami’s in such places as Chile, Haiti, China and Japan etc.

5 Israeli WTC suspects
Sivan & Paul Kurzberg, Yaron Schmuel, Oded Ellner & Omer Marmari.

As a footnote to this article one should be asking  the East Rutherford, New Jersey Police Department about the 5 Israeli suspects they detained some six hours after the 9/11 attack. At one stage they were observed dancing on top a a white vehicle in the area with the twin towers burning behind them……the witness said they appeared very joyful and were filming the event. One of the NJPD cops, Scott De Carlo described the arrest and the fact they were detained for 10 weeks and then deported to Israel.

It was later confirmed that some of them worked for MOSSAD and one worked for the Israeli Army Intelligence…..they were working for a MOSSAD front company called Urban Moving System (Israel owned company) in New York…….this company was confirmed by Juvel Aviv a former MOSSAD operative as being a front for MOSSAD.

During an Israeli TV interview they stated they were there to document the event………..so how did they know that this event was about to happen?

So just to remind you all on the anniversary of this terrible event I will now reveal the ID of those five WTC bombers who were found in the white van (that contained evidence of explosives and also carried much hidden money and  passports etc ) and maybe you should all be asking question as to why were they held for 10 weeks and then deported back to Israel!!

Here are those scumbags again as they appeared on Israeli TV:

Three of the WTC Bombers

Two of the five WTC  Bombers

Finally we can reveal the identity of America’s most wanted 9/11 criminals:

Wanted for 9/11 mass genocide

I bet you didn’t know that each tower had a normal capacity of around 10,000 according to the guys in charge so where were the rest of the occupants that day?

I bet you didn’t know that there were billions of dollars of gold bullion in the vaults below the twin towers and associated securities that were up for expiry on 9/12……….what a coincidence don’t you think ?

Did you know that the vaults/basements were bombed just before the aircraft struck the towers ? (not that any aircraft hit anyway)

Did you know there was a tunnel leading from the WTC towards the river and that two trucks were found damaged in transit containing gold bullion? (not authenticated).

On Nov. 1, Mayor Rudolph Giuliani announced that “more than $230 million” worth of gold and silver bars that had been stored in a bomb-proof vault had been recovered……..it was believed that there was much more gold stored here than Giuliani reported!!

————————————-

Lets look at this situation in more detail:

“On that fateful day, the Securities and Exchange Commission declared a national emergency, and for the first time in U.S. history, invoked its emergency powers under Securities Exchange Act Section 12(k) easing regulatory restrictions for clearing and settling security trades for the next 15 days. These changes would allow an estimated $240 billion in covert government securities to be cleared upon maturity without the standard regulatory controls around identification of ownership.”

Few people are aware of the huge Black Eagle Trust fund, let alone its critical relation to the 9/11 attacks. A brilliant summary of excellent information regarding this covert fund compiled by meticulous researcher E.P. Heidner ties together many previously unexplained threads in the 9/11 mystery in ways that are most compelling. Heidner presents volumes of solid evidence to support his thesis that one of the main reasons for the attacks was to cover up the laundering of over $200 billion in bonds from this secretive fund that were to come due the day after 9/11.

Not many of you are aware of the huge financial rape by the Zionist controlled New World Order that has been going on for decades or the World’s Collateral Accounts and the enormous wealth of stolen gold bullion from WWII that was stockpiled by the Japanese in bunkers in and around SEAsia.

Maybe it is hard for you all to get your head around the fact that in one country alone there is an estimated 74,760,920,184 Kgs of gold bullion that has been used and abused since it was stored there.

Imagine  someone having the power to use these Global Collateral Accounts and associated bonds and securities by using this gold as their collateral when in actual fact it never belonged to them in the first place!!!

Maybe its time to look at the real reason why the Twin Towers had to come down to cover up this massive fraud that had been going on for years or why a missile took out a particular section of the Pentagon where they were investigating massive trillion dollar fraud in military contracts etc…….one thing for sure was after this terrible event all the evidence was removed and the Zionist scumbags had a birthday.

The September 11th attacks were likely meant as a cover-up for financial crimes being investigated by the Office of Naval Intelligence (ONI), whose offices in the Pentagon were destroyed on September 11th. The attacks … were intended to cover-up the clearing of $240 billion dollars in securities covertly created in September 1991 to fund a covert economic war against the Soviet Union, during which ‘unknown’ western investors bought up much of the Soviet industry, with a focus on oil and gas.

The 9/11 attacks also served to derail multiple Federal investigations of crimes associated with the 1991 covert operation. Hundreds of billions of dollars of government securities had to be destroyed. A critical mass of brokers from the major government security brokerages in the Twin Towers had to be eliminated to create chaos in the government securities market. A situation needed to be created wherein $240 billion dollars of covert securities could be electronically “cleared”without anyone asking questions – which happened when the Federal Reserve declared an emergency and invoked its “emergency powers” that very afternoon.

There were three major securities brokers in the World Trade Center: Cantor Fitzgerald, Eurobrokers and Garbon Inter Capital. Cantor Fitzgerald was the largest securities dealer in the US and arguably the primary target. 41% of the fatalities in the Twin Towers came from Cantor Fitzgerald and Eurobrokers.  24% of the 125 fatalities in the Pentagon were from the Naval Command Center that housed the Office of Naval Intelligence. 29 of 30 Office of Naval Intelligence employees died. The Naval Command Center had been moved into that newly opened section of the Pentagon only a month earlier. And in the vaults beneath the World Trade Center Towers, any certificates for bonds were destroyed.

Emboldened by the lack of consequences for subverting the U.S. constitution and breaking international law during the Iran-Contra scandal of the 1980s, a Bush administration group known as “The Vulcans” planned a bigger drive to crush Communism once and for all. They waged war against the Soviet Union and Iraq under George H.W. Bush, and against Iraq and Afghanistan under George W. Bush. Belonging to this group were Dick Cheney, Don Rumsfeld, Colin Powell, Paul Wolfowitz, Richard Armitage, and Condoleezza Rice.

One must remember that all of the above covert operations were funded using the stolen gold bullion as collateral.

The covert securities used to accomplish the national security objective of ending the Cold War ended up in the vaults of the brokers in the World Trade Center, and were destroyed on September 11, 2001.  They came due for settlement and clearing on September 12. The federal Agency investigating these bonds – The Office of Naval Intelligence – was in the section of the Pentagon that was also destroyed on 9/11

To give you all some idea of the total value of the Worlds Collateral Accounts that have been used and abused for decade after decade, is a staggering $93,000,000,000,000,000, or ninety-three quadrillion dollars………can you imagine if this contraband and associated gold bullion was recovered and given back to the world’s people via huge humanitarian projects?…….well folks that is exactly what Neil Keenan and the team are trying to do as we speak and hopefully in the not too distant future the current  Evil and Satanic New World Order will be totally removed.

We will soon see a new structure put in place that will end all the current wars of aggression and take us all out of the suffering associated with poverty, slavery and lack of finances that has been going on for centuries.

What I found most offensive is the fact that the 9/11 Memorial Design was awarded to a citizen of Israel (Michael Arad)……hows that for rubbing salt in the wound!!!!

So there you have it folks……thousands died on this terrible day and many more will continue to die from the radioactive nano particles that consumed the entire city of New York……..all at the hands of the Zionist Mafia whilst  George Bush Snr and Jnr, Dick Cheney, Donald Rumbsfeld and the rest of the cabal are still free to roam the US

However, hopefully one day my current War Crimes, Crimes against Humanity, Crimes against the Environment and all species on Earth Submission will reach a brand new International Court of Justice and bring a multitude of these scumbags to trial……boy oh boy will that be a wonderful period in our history!!!

AX208_1F54_9How dare you remember this event when it was your cabal that created it!!!

Bless you all and remember we must one day find out the truth behind 9/11 and London’s 7/7 and all the other many false flags so those those that died under their hands can eventually rest in peace knowing that the truth came out and justice prevailed!!!!!

Peter Eyre –  11/9/2013

Middle East Consultant – Political Analysis – Investigative Journalist –
Broadcaster

Source :

The Greatest Illusion Ever Performed – 9/11 (new modified version)

Categories
Uncategorized

JOE BIDEN Chui Đầu Vào Ổ Kiến Lửa CALIFORNIA


Categories
1 - TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 5 - Thơ GS Hồ Xưa (Hồ Nguyễn) 8 - Thơ Lê-hữu-Nghĩa 9 - Thơ Trần Đông Thành Thơ Con Gà Què 2

DƯỚI CÁI ÁO YẾM ! Và những bài họa .


DƯỚI CÁI ÁO YẾM ! (Thơ chua)

aoyem

Thập thò ẩn hiện chúng đu đưa,
Lấp ló ngo ngoe dưới vải thưa.
Ai chế mần chi cái áo yếm,
Tỏ mờ khiến lão phải cù cưa !

Con Gà Què Azalea.

Họa 1 :

Trời vốn sanh ra nó đẩy đưa!
Ba năm răng trẻ hãy còn thưa (*)
Phải chăng dấu ấn còn vương cặn
Lắm lão móm cùn vẫn thích cưa

Tía Cóc
Ca dao: Ba năm nhũ bộ còn thơ (*)

Họa 2 : XÀI ĐỠ HAI CON “ỐC VÍT”

241830609_3041441946176583_4312238969062361946_n
Bắt hai “Ốc vít” nó đong đưa
Lơ lửng tòn teng nép vải thưa
Nổi hứng quen tay mò quả bóng
Xì hơi móp méo khía răng cưa
Trần Đông Thành

Họa 3 : KHỎI CƯA (thơ mặn)

d217fd320dac70fb44022201fd545667
Con gà móng đỏ đứng đong đưa
Trụi lủi không gì dưới cánh thưa
Tội nghiệp làm sao què một cẳng
Một mình một xị khỏi cần cưa .
LHN

Họa 4 : HỎI LÀM SAO?

col-lang-y-ao-yem-xinh-dep-02
Hai quả đào tiên lúc lắc đưa,
Mờ mờ ẩn hiện áo len thưa.
Tôi đơ cứng ngắc thân như chết,
Thử hỏi làm sao đủ sức cưa?
Hồ Nguyễn

Trở về => Đầu TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 4 –  TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 3   –  TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 2 – TRANG THƠ XƯỚNG HỌA 1  –  TRANG THƠ XƯỚNG HỌA  –

HOME

Đọc thêm => Thơ Con Gà Què Azalea  –  Thơ Trần Đông Thành  – Thơ Nguyễn Cang – Thơ Thầy Hồ Nguyễn –Thơ Lê Hữu Nghĩa – Thơ Hương Lệ Oanh –  Thơ Nhiều Tác Giả

Categories
9 - Trang thời sự Thế Giới

Lễ đón linh cữu hạ sĩ TQLC Mỹ tại thành phố Jackson


Biển cờ, 600 chiếc Harley và … lại rủa Biden

Daily Caller

DAILY WIREby Diana Glebova – September 10, 20221

Ba Sàm lược dịch

Thành phố Jackson, tiểu bang Wyoming, chiều nay thứ Sáu, 9/10, đã tràn ngập một biển cờ màu đỏ, trắng và xanh và 600 chiếc mô tô Harleys để vinh danh chuẩn hạ sĩ Thủy quân lục chiến, Rylee McCollum, một trong 13 người Mỹ thiệt mạng trong một vụ đánh bom tự sát bên ngoài Sân bay Quốc tế Hamid Karzai ở Kabul, Afghanistan.

Hàng trăm người xếp hàng dài trên đường phố với những lá cờ Mỹ trong suốt quá trình tang lễ McCollum, được cảnh sát hộ tống, tại trung tâm thành phố, họ đặt tay lên ngực khi bản nhạc “Lá cờ lấp lánh ánh sao” (quốc ca) nổi lên.

Một đoàn mô tô Harley cũng phóng qua các con phố.

Daily Caller

Một ban nhạc đã tham gia buổi biểu dương, chơi những bản nhạc yêu nước, tại quảng trường của thành phố.

McCollum 21 tuổi, sống cách TP Jackson 45 phút chạy xe. Mới cưới vợ, McCollum hay tin sẽ có con chỉ ba tuần trước khi anh chết thảm thương vào ngày 26 tháng 8, theo báo Casper Star Tribune. Anh được cho là đang chỉ huy một trạm kiểm soát tại phi trường Kabul.

Daily Caller

McCollum “từng muốn trở thành thủy quân lục chiến suốt đời, khẩu súng trường cùng tã lót trẻ em và đôi giày cao bồi là những thứ anh luôn mang theo,” em gái anh, Roice McCollum, cho biết trên The Casper Star Tribune, “Anh ấy quyết tâm gia nhập quân  đội… Rylee muốn trở thành một giáo viên lịch sử và một huấn luyện viên đấu vật khi anh ấy hoàn thành nhiệm vụ phục vụ đất nước của mình. Anh ấy là một gã trai cứng rắn, tốt bụng, yêu đời và có ảnh hưởng đến mọi người mà anh ấy gặp.

“Rylee sẽ luôn là một anh hùng không chỉ vì sự hy sinh cuối cùng mà anh ấy đã làm cho đất nước của chúng ta, mà còn vì cách anh ấy tác động đến mọi cuộc sống xung quanh để nó tốt đẹp hơn,” cô nói.

Daily Caller

Em gái của McCollum đã đáp lại bài phát biểu của Biden bằng cách nói rằng Biden đã thể hiện một thái độ “hoàn toàn không quan tâm đến mất mát của lực lượng Thủy quân lục chiến của chúng ta.

Trong suốt buổi lễ, một người đàn ông cầm một lá cờ có dòng chữ “Đ.M. Biden” (F * ck Biden), “và Đ.M. chúng mày đã bỏ phiếu cho lão ta”.

Daily Caller

Mẹ của Rylee và Roice, Kathy McCollum, cũng đã bình luận về phản ứng của chính quyền Biden trong một cuộc phỏng vấn trên đài phát thanh.

“Con trai tôi đã chết một cách vô ích. Đây là một sự thất bại không cần thiết. Nó có thể đã được xử lý đúng cách. Họ đã có nhiều tháng và nhiều tháng để đưa tất cả mọi người rời khỏi Afghanistan và họ đã chọn cách không làm điều đó,” Kathy McCollum nói.

“Tôi không bao giờ nghĩ kể cả trong một triệu năm nữa, rằng con tôi sẽ chết mà không vì một cái gì cả. Chẳng để làm gì. Bởi vì một kẻ điên cuồng mắc chứng mất trí nhớ lại muốn có một buổi chụp ảnh vào ngày 11 tháng 9, đó chính là điều đã làm tôi tiêu tan hết hy vọng,” bà nói.

*****

Vinh Danh Hạ sĩ TQLC Jared Schmitz
https://www.youtube.com/watch?v=KfYUVQzyM-g
Categories
6 - Trang lượm lặt

Sự hối hận muộn màng…


oh-kil-nam-b7c5575a-78f6-405d-9f1d-03d15f5d649-resize-750

Ông Oh Kil Nam là người Nam Hàn, được cho đi Tây Đức du học và hoàn thành bằng tiến sĩ vào năm 1985. Nhưng ông này lúc đó ngu ngơ, đọc chủ nghĩa cộng sản của Các Mác lại cho là chân lý, khi quay về Nam Hàn ông tham gia phong trào phản chiến chống Mỹ, lên án chính quyền Nam Hàn là độc tài.

Ông Oh Kil Nam lập tức được đám cộng sản Bắc Hàn nằm vùng liên lạc, móc nối, dụ dỗ ông đưa gia đình tập kết ra Bắc để phục vụ chế độ cộng sản. Ông được hứa hẹn sẽ được cho chân giảng dạy ở trường đại học kinh tế, vợ ông có bệnh gan sẽ được chữa chạy miễn phí, con cái được đi Nga du học ..v.v…

Sẵn đang mê muội với chủ nghĩa xã hội của Mác, ông Oh Kil Nam đồng ý, mặc dù vợ ông hết sức phản đối. Ông lý luận với vợ rằng ” Họ cũng là người Hàn Quốc, họ đâu có thể nào đối xử tệ bạc với đồng hương đâu mà bà lo ! ” Sau đó ông được đưa đi Tây Đức, trốn sang Đông Đức và Nga rồi đáp máy bay đến Bình Nhưỡng.

Vừa đặt chân xuống phi trường Bình Nhưỡng, ông Oh Kil Nam đã nhận ra mình lầm lẫn quá lớn. Tuy nhà nước Bắc Hàn cho thiếu nhi quàng khăn đỏ ôm hoa ra đón ông rất trang trọng, nhưng ông nhìn thấy ngay rằng những đứa trẻ này ốm tong teo, mặt mũi ngơ ngáo và co ro trong những bộ quần áo mỏng manh cũ kỹ dù đang giữa mùa đông lạnh buốt, chân không có vớ và đi dép nhựa chứ không có giày da.

Vài ngày sau, ông Oh Kil Nam sáng mắt ra là mình đã bị lừa. Vợ ông không được chữa trị gì cả, con ông không được đi du học, bản thân ông càng không được dạy dỗ ai. Ngược lại cả gia đình phải đi học những khóa tuyên truyền nhồi sọ về chủ nghĩa cộng sản, về lãnh tụ Kim Jong Il, học bài không thuộc thì bị trừng phạt !

Sau đó công an đến làm việc với ông Oh Kil Nam, cho biết ông sẽ được đưa đi Copenhagen, Đan Mạch, tại đây ông sẽ đóng giả nhân viên lãnh sự quán, nhưng nhiệm vụ của ông là phải tìm cách liên lạc và dụ dỗ sinh viên ở Đan Mạch theo cách mạng, dụ họ tập kết đi Bắc Hàn. Công an hù dọa rằng, nếu không dụ được ai thì vợ con ông sẽ phải trả giá !

Tối đó về nhà 2 vợ chồng ông Oh trùm chăn thì thầm bàn bạc với nhau. Ông định làm theo lời công an để cứu vợ con thì vợ ông tát ông 1 cái nảy lửa. Bà nói ông đã ngu bị lừa thì phải ráng mà chịu, không thể làm hại đến người khác. Bà chấp nhận hy sinh chứ không cho ông hại người ! Ông bà đồng ý với nhau rằng khi đến Đan Mạch, ông phải tìm cách trốn, rồi sau đó tìm cách cứu vợ con ra sau.

Khi đến phi trường Đan Mạch, ông Oh Kil Nam lén kẹp vào hộ chiếu của mình 1 tờ giấy nhỏ ghi 2 chữ ” Help Me ” ( Giúp Tôi ). May mắn là nhân viên Đan Mạch có kinh nghiệm với người cầm hộ chiếu Bắc Hàn hay xin tỵ nạn nên đã âm thầm giúp đỡ, đưa ông thoát ra bằng lối khác và liên lạc với tòa đại sứ Đức giúp ông.

Tuy trốn thoát, nhưng từ đó đến nay, mặc dù ông Oh Kil Nam đã cố gắng hết sức và chạy vạy khắp nơi cầu cứu, ông vẫn không thể đưa được vợ con rời khỏi Bắc Hàn. Người liên lạc bí mật ở Bắc Hàn cho ông biết rằng vợ con ông đã bị trừng phạt vì sự trốn chạy của ông, đã bị đưa vào trại cải tạo lao động khổ sai.

Năm 1991 ông nhận được 6 tấm ảnh của vợ và con gái với 1 cuộn băng cassette ghi âm vợ con ông kêu gọi ông quay lại Bắc Hàn, nhưng ông biết đây là cái bẫy, ông mà quay trở lại thì cả gia đình vẫn chỉ có 1 con đường chết mà thôi.

Cho đến nay, ông Oh Kil Nam vẫn sống 1 mình ở Nam Hàn, ông không biết vợ con mình ở Bắc Hàn còn sống hay đã chết. Ông sống trong đau khổ, dằn vặt triền miên cả cuộc đời là chỉ vì ngu ngốc tin vào lý thuyết ảo của Các Mác, tin vào những lời hứa hẹn đường mật của cộng sản, mà ông đã hại chết vợ con, tàn hại cả cuộc đời mình !

Ở VN, cũng có không ít trí thức miền Nam và hải ngoại ngu ngốc bị cộng sản miền Bắc lừa gạt như thế , cắm đầu đi theo cộng sản để rồi thân tàn ma dại, gia đình tiêu tán ! Vậy mà đến tận bây giờ, vẫn có hàng chục ngàn trí thức chưa sáng mắt, thật là kinh khủng !!

theo BBC

bài cũ đăng lại

❤ ❤

Le Van Quy

Categories
Chuyện ngắn

MÙI CỌP


Mùi Cọp

– Anh ơi!

Tôi giả vờ ngủ.

Chúng tôi còn giận nhau. Thực ra tôi biết nàng trở về nhà vào lúc 12 giờ khuya. Nàng cởi bộ áo lấp lánh kim tuyến treo lên móc. Nàng vào phòng tắm. Tôi nghe tiếng chiếc gương xen nước chảy rào rào. Tôi nghe cả tiếng cửa phòng tắm mở. Nàng nhẹ nhàng lên giường nằm cạnh. Tôi nghe tất cả, nhưng tôi thấy lúc chưa phải để giải hòa. Chúng tôi đã giận nhau hơn một tuần nay.

– Anh đi ngủ gì sớm thế? – Nàng khẽ chạm vào vai tôi rồi nói nghe như một lời mời mọc.

– Mình ơi em vừa tắm xong – Nói xong nàng đột ngột lôi hẳn tôi quay lại. Nàng nói:

– Hôm nay em sẽ dành cho anh một sự ngạc nhiên !

Nàng ôm lấy tôi, mùi hương rất lạ thôi thúc tôi. Đó là mùi hoa hồng tôi chưa thấy nàng dùng đến bao giờ. Tôi tỉnh ngủ hẳn. Trong lòng tôi hiện tại là một cô gái mềm mại, dịu dàng và đặc biệt khác mọi lần là một mùi hương vô cùng quyến rũ. Mùi thơm đánh thức mọi giác quan. Nàng biến thành một phụ nữ hoàn toàn mới đối với tôi, và có lẽ đối với cả nàng. Tôi thấy trong cử chỉ của nàng một niềm vui thầm kín. Mấy ngày hờn trách nhau trước đây như tan biến đi cả.

Cuộc làm lành diễn ra như thế. Luôn luôn nàng tỏ ra là kẻ biết điều, còn tôi bao giờ cũng vẫn là một người cố chấp. Một tuần nay chúng tôi giận hờn nhau. Sự việc khá đơn giản.

Tôi bảo nàng bỏ nghề. Nàng không chịu. Tôi là giáo sư dạy toán tại một trường đại học danh tiếng. Còn nàng là một diễn viên và là người dạy thú. Nàng chuyên huấn luyện và biểu diễn với cọp. Kể về tiếng tăm nàng lừng lẫy hơn tôi rất nhiều. Thu nhập của nàng cũng gấp bội tôi. Nhưng tôi không chịu nổi cái nghề kỳ dị của nàng. Nàng nói:

“Em yêu lũ cọp. Chúng nó yêu em và em yêu nghề. Bỏ nghề này ra em biết làm gì? Thư ký hay bán hàng ư? Tìm một chỗ làm khó lắm. Nhưng còn tìm một thư ký thì dễ, còn tìm một người dạy thú như em thì rất khó. Em yêu cái không khí của gánh xiếc. Em sống quen trong cái khung cảnh này rồi”.

Nàng nói gì thì nói, tôi vẫn thấy cái nghề này nó kỳ quái thế nào.

Kể cũng lạ cho cuộc hôn nhân này. Chúng tôi có nghề nghiệp và tính cách hoàn toàn khác hẳn nhau. Trước khi thành hôn, đã có người bảo chúng tôi không làm sao được hạnh phúc bên nhau lâu dài được đâu. Lúc đó cả tôi và nàng bất chấp mọi lời khuyên. Nàng có một ý tưởng ngộ nghĩnh mà khi đó tôi cũng cho rằng vô cùng thú vị. Nàng nói con chúng ta sẽ dũng mãnh như hổ và thông tuệ như anh!

Tôi xin kể lại buổi đầu gặp nhau. Lúc đó tôi chếnh choáng men say vì mấy cốc rượu của sinh viên trong buổi lễ phát thưởng cuối năm học. Có một sinh viên đưa ý kiến và được các bạn tán thành ngay: hay là chúng ta kéo nhau đi xem xiếc. Lần cuối cùng trong đời tôi đến rạp xiếc là lúc tôi lên chín. Từ đó đến nay tôi không để ý gì về loại hoạt động này.

Tiger trainer

Chúng tôi bước vào rạp xiếc vừa đúng lúc một tràng pháo to hào hứng nổi lên. Nhiều người đứng lên tặng hoa cho một cô gái đang rực sáng trong bộ áo xiếc đầy kim tuyến. Một ngọn đèn rất sáng từ trên cao chiếu thẳng vào nụ cười rạng rỡ của nàng. Cạnh nàng là ba con cọp to lớn nằm phủ phục. Thú thật cả đời tôi chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng hùng tráng đến thế. Một cô gái nhỏ nhắn khuất phục được ba chúa sơn lâm! Bỗng một sinh viên ấn vào tay tôi bó hoa cẩm chướng màu huyết dụ nó đẩy tôi: lên tặng hoa người đẹp đi thầy. Lúc đó thực tình tôi như một cái máy. Lần đầu tiên trong đời tôi lên sân khấu tặng hoa cho một diễn viên, mà lại là diễn viên dạy thú.

Có lẽ nàng thấy bộ mặt ngờ nghệch và cặp mắt kính cận thị quá dày của tôi hoàn toàn lạc lõng giữa một khung cảnh ồn ào đầy sự kích động nên nàng tặng cho tôi một nụ cười:

“Chắc đây là lần đầu tiên ông đến xem chúng tôi biểu diễn?”

Lại gần, tôi thấy nàng rất đẹp. Một khuôn mặt thanh tú, mái tóc mềm óng ả như tơ. Có một điều mà tôi cho là khác thường là khuôn mặt nàng rất tươi nhưng hoàn toàn không một chút phấn son. Có lẽ nàng còn ánh lên trong ánh hào quang rực rỡ của sự thành công. Phải thú nhận rằng nghề nghiệp của tôi dù thành công đến mấy tôi cũng không bao giờ hy vọng có những giây phút được nhiều người ngưỡng mộ như thế này. Định mệnh đã xui khiến tôi nói với nàng một câu mà từ trước đến nay tôi chưa bao giờ thốt ra với một người phụ nữ nào.

“Tôi vô cùng hâm mộ tài nghệ của cô. Sau buổi diễn, nếu cô vui lòng, – chúng ta sẽ gặp nhau tại…”.

Nàng nói rất khẽ: “Xin hân hạnh”.

Sau đó chúng tôi còn gặp nhiều lần. Chúng tôi thích nhau vì cảm thấy trong việc này có cái gì là lạ. Theo cách nói của nàng thì đấy là một cuộc kết hợp vô tiền khoáng hậu giữa sức mạnh và trí tuệ. Cuối cùng chúng tôi quyết định đi tới hôn nhân. Lễ kết hôn của chúng tôi thật đáng nên kể lại. Bạn phía tôi gồm toàn thượng lưu trí thức. Mấy ông bà này rất tiết kiệm nụ cười và lời nói đùa. Trái lại phía nàng là cả một rừng náo nhiệt. Họ uống rượu, nói cười và phá phách như điên. Tôi bắt đầu yêu mến cái thế giới xiếc từ buổi gặp gỡ này. Anh chàng làm hề tung hứng lấy bốn chiếc đũa biểu diễn ngay trên bàn tiệc. Anh chàng ảo thuật lấy chiếc khăn ăn đậy lên tô xúp rồi hô: biến. Chẳng có cái gì biến ra cả. Chỉ có biến ra một trận cười hào hứng. Mấy chàng hề tha hồ chọc cười. Quý vị giáo sư lần hồi cũng trút bỏ bộ áo đạo mạo tham gia vào cuộc vui. Rượu chảy như suối. Một ông giáo sư cao hứng đứng lên hát tặng cô dâu và chú rể một bài. Bài hát Người đẹp và quái vật. Ông này muốn ám chỉ quái vật là tôi? Tôi thật xấu trai và có thể bảo quê mùa.

Một phụ nữ chuyên diễn màn nhào lộn hát thực to: “Đêm động phòng ông giáo coi chừng bị hổ vồ!”

Anh chàng biểu diễn trên lưng ngựa cũng gào to: “Cô dâu nhớ mang roi dạy hổ và phòng. Nếu “nó” làm ăn bôi bác thì quất cho mấy roi!”.

Đêm tân hôn cũng không bị hổ vồ cũng không bị quất roi nào. Nàng cao lớn và hùng dũng trên sàn diễn bao nhiêu, lại nhỏ nhắn và mềm mại trong lòng tôi bấy nhiêu. Tôi cũng không ngờ rằng tính tình nàng lại dịu dàng đến thế. Nàng bảo: “Người dạy thú cần nhất là phải yêu thương và dịu ngọt với chúng”. Có lẽ tôi hiện là một con thú được nàng yêu thương chiều chuộng đây.

Có một điều mãi mãi còn lại trong tôi sau đêm tân hôn là từ thân thể nàng và rõ nhất là trong mái tóc nàng có một mùi nồng hăng hắc. Sau này tôi mới biết đó là mùi cọp. Một mùi không thể nào quên được.

Thời kỳ trăng mật và những năm tháng qua đi. Chúng tôi sống với nhau khá hạnh phúc. Chúng tôi có rất ít thời gian gần nhau. Mùa đông nàng lưu diễn. Tôi thường đi đây đó dự hội nghị, hội thảo, có khi ở nước ngoài. Vì thế giây phút gặp nhau trong ngày đối với chúng tôi hết sức quý giá. Còn nghề của nàng không bao giờ hết những chuyện lý thú. Có hôm nàng kể chuyện con gấu Tô Tô không chịu ra diễn. Chẳng ai hiểu vì lẽ gì. Sau mới biết hôm đó đúng là ngày loài gấu ngủ đông. Chuyện con Đác Lắc, một con cọp cái dài hơn hai mét và nặng hơn một tạ rưỡi mà theo nàng là một con vật duyên dáng nhất là vừa sinh lứa con đầu lòng. Có hôm nàng kể một chuyện cảm động. Một con ngỗng trong khi trình diễn rủi ro bị con ngựa dẫm phải. Trước lúc chết nó dang đôi cánh rộng ôm lấy chủ nó. Chủ nó khóc sướt mướt thề rằng suốt đời không bao giờ huấn luyện một con ngỗng nào nữa. Có hôm nàng trao cho tôi xem một bức thư tỏ tình của một anh chàng nào đó giấu trong bó hoa trao tặng nàng…

Không biết các bạn đồng diễn có ai chế nhạo nàng về việc chọn một ông giáo làm chồng hay không. Còn tôi thì bị không ít lời chế diễu. Cô thư ký trẻ đẹp và chưa chồng ở trường tôi hỏi rằng có bị vợ bắt nhảy qua vòng lửa hay không? Có cô càng sỗ sàng thách thức hỏi tôi con cọp cái đó mỗi khi lên giường ngủ nó có cào xé và kêu gào hay không. Đôi khi chúng tôi ra phố, thiên hạ nhìn vợ chồng chúng tôi với cặp mắt tò mò. Tôi rất khó chịu. Về sau tôi không đi đâu với nàng nữa.

Chỉ có một lần tôi thấy nàng tỏ ra khổ sở, lúng túng về cái nghề đặc biệt của mình. Đó là lần chúng tôi đi dự sinh nhật một người bạn. Con chó của nhà chủ tỏ ra thân thiện với mọi người chỉ trừ có nàng. Nó sủa vang và còn muốn cắn xé. Quý bà nhìn nhau như thầm bảo: kìa xé mãnh hổ đang địch quân hổ! Lần đó tôi thấy nàng rất khó chịu và giục tôi về sớm.

Đến nhà nàng nói:

“Chắc anh khổ vì cái mùi cọp của em lắm phải không?”

Đây là lần đầu tiên tôi nghe đến đúng tên cái mùi hăng hắc này. Tôi trả lời để an ủi nhưng chắc không thực với lòng mình.

“Không, hoàn toàn không, anh yêu em và yêu luôn cái mùi cọp này”.

Nàng cười bảo: “Anh nói dối. Em biết anh không thích. Tháng trước anh viện cớ giường chật đòi ngủ riêng. Mọi người đàn bà được phép thơm tho còn em thì không”.

Tôi hỏi tại sao, nàng nói “Con vật, nhất là cọp, nó không nhận biết bằng mắt mà bằng mũi. Một mùi lạ có nghĩa là một kẻ thù!”. Nàng nói với một giọng ân hận và buồn buồn: “Em biết anh rất khó chịu vì em đem cái mùi của ác thú vào tận phòng ngủ…”

Đêm hôm sau cái đêm nàng làm lành với tôi, nàng gặp nạn. Tôi đến nơi thì nàng đã qua đời. Tôi đau đớn cùng cực ôm lấy nàng. Trong làn tóc nhung mượt và đen thẫm, tôi còn nghe thoang thoảng một mùi hương hoa hồng mà nàng đã tắm hôm qua! Dưới ánh đèn thật sáng và trong bộ áo xiếc thấm đầy máu, khuôn mặt nàng yên tĩnh như đang trong một giấc mơ. Tôi khóc. Cả đời tôi không bao giờ khóc như hôm nay. Tôi thét lên thật to: “Tại sao em biết rõ hơn ai hết mà em vẫn làm thế? Vì sự ích kỷ của tôi đấy ư?”. Tôi muốn gieo mình xuống chín tầng địa ngục để ăn năn.

Ngày hôm sau ông chủ gánh xiếc cho tôi biết tất cả sự việc diễn ra trong cái đêm hãi hùng ấy: “Con cọp Đác Lắc mấy ngày qua nó bệnh hoạn và trở tính hung dữ. Hình như nó thấy chồng nó bị đem nhốt qua chuồng một con cọp cái khác. Tôi có một linh cảm về một chuyện gì đó nên dặn cô ấy: hay là tối nay bỏ tiết mục xiếc cọp. Nhưng cô ấy cương quyết và rất tự tin nói với tôi: “Không, nhất định không. Người dạy thú không cho phép mình nhút nhát!” Rồi nàng kiêu hãnh tiến ra sàn diễn trong một tràng pháo tay cỗ vũ nồng nhiệt. Ba con thú tỏ ra phục tùng tuyệt đối dưới làn roi điều khiển của nàng. Theo đúng kịch bản. Con Đác Lắc chuẩn bị nhảy qua vòng lửa. Nàng đứng trước mặt nó và quất một roi vào không khí, con thú nhảy lên chiếc ghế cao. Nàng bước tới giơ cao vòng lửa. Bỗng nhiên tôi thấy con thú thu mình lại. Nó nhìn nàng bằng cặp mắt kỳ lạ. Tôi cho tay vào cây súng dưới áo mở nắp bao da. Thật là nhạy bén và bình tĩnh đến rợn người. Cô ấy nhận ra tất cả. Cô ấy biết con thú sắp sửa tấn công mình. Cô ấy cũng đã nhận ra việc tôi định dùng súng giết con thú. Cô thét lên: “Đừng bắn!…” Cũng là lúc con Đác Lắc lao vào người cô như một khối đá. Trễ rồi, cô ấy đỗ xuống sàn diễn. Con ác thú say máu quay lại. Tôi nổ súng. Tôi nhào đến. Chiếc áo trắng lấp lánh kim tuyến loang máu. Cả rạp như đông cứng lại trong sự hãi hùng, tôi chỉ kịp nghe cô ta thì thào rất yếu: “Con Đác Lắc chết rồi sao? Tội nghiệp nó, nó còn bốn con dại. Không phải lỗi tại nó. Lỗi tại tôi…”

Qua giây phút hãi hùng đó, ban nhạc sực tỉnh, chơi một khúc quân hành rời rạc. Theo truyền thống nghề xiếc, bất cứ lâm vào tình trạng nào vẫn tiếp tục trình diễn. Nhưng không còn ai muốn xem, không còn ai muốn diễn. Cuối cùng ban nhạc cũng ngừng. Rồi thì cả rạp yên lặng như một nhà mồ. Mọi người đều trông tin từ bệnh viện. Một giờ sau nàng qua đời. Tôi lê ra sàn diễn nghẹn ngào báo tin. Khán giả không ai chịu ra về. Bao nhiêu là hoa đặt vào nơi nàng đã ngã xuống. Mấy anh hề hai mắt đỏ hoe thất thểu ra sân…

(Quý Thể)

quy-the-content

Quý Thể tên thật là Hồ Phước Quả.

Sinh 1940 tại Hội An, Quảng Nam.

Tiến sỹ luật, thẩm phán chính phủ VNCH trước 1975.

Đã có hai mươi bốn giải thưởng văn học trong và ngoài nước. Công bố hơn 300 tác phẩm văn học.

Tác phẩm đã in: Pho Tượng, Chiếc tàu trong chai, Trong bóng mát những làn mây, Niềm kiêu hãnh cô đơn, Thiệp, Sử Thi, Ngào ngạt Hương đời, Truyện ngắn tác giả chọn, Quý Thể, Những giải thưởng, Ánh Trăng, Long Diên Hương, Vũ điệu hiến tế…Và hàng nhiều tác phẩm khác trên báo chí .

Địa chỉ: 442 Britton st, Chicopee ct, MA 01020

Email: quahophuoc@yahoo.com

Blog: truyennganquythe.blog.com

Categories
Uncategorized

Đóng gạch.


Thời Mỹ ném bom miền Bắc Việt Nam. Nhiều máy bay bị ta bắn hạ và bắt sống được nhiều phi công.
18-1625090257587885784204
Gần chỗ trại giam phi công có một xí nghiệp gạch. Việc đóng gạch thủ công rất vất vả. Người đóng gạch phải bê từng cục đất ướt nặng độ 7,8 kg, nhào nhuyễn rồi nện vào cái khuôn gỗ, sau đó dùng dây cắt chỗ đất thừa, rồi nhấc khuôn gỗ ra để có một viên gạch hình chữ nhật, nặng 2 kg. Rất mất thời gian, tốn sức, năng suất rất thấp.
Mấy anh bộ đội canh tù liền bắt các phi công Mỹ đi đóng gạch cho bõ tức. Nhân tiện cải tạo bọn đế quốc.
Phi công Mỹ xin cải tiến kỹ thuật đóng gạch. Ta đồng ý. Họ dùng cưa, đục ít tre gỗ rồi chế một cái máy ép gạch thô sơ. Buộc hai con trâu vào cái đòn cho trâu đi vòng quanh. Gạch cứ đùn ra liền tù tì, vuông đét, đều tăm tắp hơn đóng tay. Năng suất cao.
Tức là cơ khí hóa bằng sức trâu, không cần nhào đất vất vả. Mà trâu thì có sẵn.
Năng suất tăng mấy chục lần, chất lượng tuyệt hảo.
Mấy ông trâu làm việc thay sức của hơn trăm ông người mà không đòi hỏi gì ngoài ít rơm cỏ khô.

imagest
Khi ta trao trả lại phi công cho phía Mỹ. Bác giám đốc xí nghiệp xuýt xoa tiếc:
– Mẹ kiếp, mấy ngàn năm đóng gạch hì hục. Nó làm có ba ngày mà tự động hết trọi. Giữ mấy thằng Mỹ ở lại thì sự nghiệp “công nghiệp hóa, hiện đại hóa” đất nước mình xong hết rồi.
Bác bí thơ tỉnh thì bẩu:
– May mà trại giam phi công Mỹ không ở cạnh tỉnh ủy, nếu ở cạnh thì chúng nó cải tiến cả tỉnh ủy thay bằng trâu hết.

(Sưu Tầm)

Categories
5 – Sưu Tầm 6 - Trang lượm lặt

Động Mạch Cảnh !


dong-mach-canh3_5411

Động mạch nối trực tiếp não chính là mạch máu dễ bị tắc nghẽn nhất!

Mạch máu của chúng ta giống như một ống nước, tuổi càng cao, chất thải lắng đọng trong mạch máu càng nhiều. Toàn bộ chất thải sẽ được tích lũy thành các mảng bám, không kịp thời loại bỏ, các mảng bám sẽ ngày càng lớn, mạch màu cũng ngày một hẹp lại, cuối cùng gây nghẽn mạch!

▲ Quá trình tắc nghẽn mạch máu
Trong số những mạch máu trên khắp cơ thể của chúng ta có một mạch máu rất dễ bị tắc nghẽn, sau khi bị nghẽn mạch cũng dẫn đến hậu quả nguy hiểm nhất, rất nhiều người vì vậy mà bị mù, không thể nói chuyện, bị tê liệt, thậm chí sau khi bị tê liệt mới phát hiện ra, mạch máu này chính là – Động Mạch Cảnh!
Đừng nghĩ rằng khoảng cách này cách chúng ta còn rất xa, tuổi càng cao, huyết quản càng hẹp, tạp chất trong mạch máu càng nhiều. Mọi người đều có mạch máu thu hẹp, khi mà các tạp chất ngày càng tăng! May mắn thay là, bạn bây giờ xem được bài viết này vẫn chưa là quá muộn!
Tuổi càng cao, mạch máu càng hẹp, tạp chất càng nhiều…
Tại sao động mạch cảnh lại có khả năng bị tắc nghẽn cao nhất?
Để hiểu lý do tại sao động mạch cảnh lại dễ bị tắc nghẹn nhất? Trước tiên, bạn cần phải biết động mạch cảnh nằm ở đâu!
Phía trước cổ của chúng ta, 2 bên khí quản, nơi có một động mạch dày như ngón tay út, chịu trách nhiệm lưu thông máu từ tim lên đến não, đó là động mạch cảnh. Nếu bạn để tay xuống góc hàm dưới cổ ấn nhẹ, có thể chạm vào 2 động mạch đang đập cùng nhịp theo nhịp tim.
Động mạch cảnh một khi bị tắc nghẽn, não sẽ thiếu máu trầm trọng, chỉ cần 8 phút thì bộ não sẽ bị tổn thương, xuất hiện dấu hiệu mù lòa, mất ngôn ngữ, liệt nửa người … Đây là những gì chúng ta thường hay nói về chứng “nhồi máu não”, “đột quỵ”! Nếu thời gian dài thêm một chút, thậm chí có thể gây chết não.
Thống kê số liệu cho thấy nhồi máu não xảy ra có liên quan 2/3 đến động mạch cảnh. Tầm quan trọng của động mạch cảnh không cần nói cũng hiểu, kết nối trực tiếp đến não, một khi bị tắc nghẽn hậu quả gây ra có thể dẫn đến một thảm họa đáng sợ!
Làm thế nào để ngăn ngừa tắc nghẽn động mạch cảnh?
1, Kiểm soát “cholesterol xấu”
LDL còn được gọi là “cholesterol xấu”, thời gian dài dễ dẫn đến xơ vữa động mạch. Thông thường nên ăn ít lại các thực phẩm chiên dầu, thực phẩm chiên dầu là nguồn chính cung cấp lipoprotein mật độ thấp.
2, Thường xuyên siêu âm động mạch cảnh
Siêu âm động mạch cảnh, tên đầy đủ là “động mạch cảnh siêu âm màu Doppler” dùng công nghệ hiện đại chụp trực tiếp trạng thái xơ vữa bên trong động mạch, tắc nghẽn huyết quản là nguy cơ chính ảnh hưởng đến bệnh mạch máu não! Có thể kiểm tra bình thường, kèm thêm vào một siêu âm động mạch cảnh, giá chỉ khoảng 340 ngàn đồng, nhưng rất quan trọng!
3, Kịp thời phát hiện dấu hiệu sinh lý
Tắc nghẽn động mạch cảnh có thể biểu hiện sớm qua tình trạng chóng mặt đột ngột, đôi khi bị đau một bên cơ thể, co thể yếu sức hoặc tê chân tay, hoặc trong thời gian ngắn gặp khó khăn trong việc giao tiếp, đôi mắt thâm đen, v..v.. lúc này thì bạn nhất thiết nên làm siêu âm động mạch cảnh.
4, Kiểm soát tốt các “bệnh mãn tính”
Thông thường, bạn nên kiểm soát huyết áp cao, tiểu đường, lượng cholesterol trong máu, béo phì và các bệnh mãn tính khác. Trong cuộc sống cần giữ được những giới hạn với rượu bia và thuốc lá, kiểm soát lượng thịt mỡ và chất béo, lượng muối ăn, tăng cường các loại trái cây, sữa, ngũ cốc và các thực phẩm rau củ khác.
Tăng cường mạch máu: Tắm nước nóng và lạnh
Xen kẽ tắm nước nóng và lạnh cũng giống như làm bài tập thể dục cho mạch máu, có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, tăng cường tính đàn hồi của mạch máu.
Đầu tiên tắm nước ấm, sau đó rửa lại bằngnước lạnh, đặc biệt là ở phía trước của các mạch máu đỏ trên cả hai bên cổ. Lưu ý rằng độ lạnh của nước vửa đủ với độ mát của cơ thể và nhiệt độ không khí, nói chung là trong khoảng 25 ° C. Nhưng nhiệt độ nước không nên có nhiều sự khác biệt, hơn nữa cần tắm qua vòi sen nước ấm. Đối với những ai mang cơ địa không thể tiếp nhận nước lạnh, có thể thử lau người bằng nước lạnh trước.
Lưu ý: Phương pháp này không thích hợp cho những người có thể chất tương đối yếu.。
Thông quản mạch máu: Uống đủ 3 ly nước
Giữ mạch máu thông thoáng, là việc cần duy trì lâu dài, uống nhiều nước là phương pháp thực nghiệm tốt nhất để thông suốt các mạch máu, hãy nhớ uống 3 ly nước!
1, Nửa giờ trước khi đi ngủ
Nửa giờ trước khi đi ngủ uống nửa cốc nước ấm, để giảm độ nhớt máu, hiểu quả ngăn ngừa huyết khối. Nửa cốc là bao nhiêu? Khoảng 350 ~ 500ml, có thể điều chỉnh tùy theo cơ địa của từng người, để không làm ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ.
2, Sáng sớm sau khi thức dậy
Sau khi thức dậy vào buổi sáng sớm cũng nên uống một cốc nước ấm, uống từng ngụm nhỏ một cách chậm rãi, bạn có thể làm loãng máu và giảm bớt gánh nặng cho huyết quản.
3, Thức giấc giữa khuya
Ngoài buổi sáng sớm và buổi tối, cũng rất nhiều người bị tỉnh giấc vào lúc nửa đêm vì thế nên đặt một cốc nước ngay cạnh đầu giường, nửa đêm thức giấc thì uống một ngụm. Nhồi máu cơ tim thường xảy ra vào khoảng 2 giờ sáng, thời điểm này bỏ sung nước cũng rất quan trọng. Tốt nhất không nên uống lạnh, dễ làm phân tán cơn buồn ngủ.
Mạch máu phân bổ trên khắp cơ thể chúng ta, bảo vệ mạch máu cũng chính là bảo vệ sinh mạng cuộc sống. Bài viết này đối với những người trung và cao niên vô cùng quan trọng, hãy chia sẻ với những người thân yêu quanh bạn~

Honolulu Nguyen

Categories
Chuyện ngắn

KHOẢN TIỀN CHỒNG GIẤU RIÊNG


nam tay

Hiên buồn bã khi phát hiện chồng có khoản tiền giấu riêng. Đã 10 năm họ là vợ chồng rồi, cộng với yêu nhau ba năm nữa là 13 năm, đây là lần đầu tiên cô nghi ngờ sự trong sạch, đàng hoàng của anh.

Ấy là khi Hiên giặt quần áo cho Bằng, bỗng thấy cái gấu áo bảo hộ lao động đầy dầu mỡ, cồm cộm bất thường, nên để ý kỹ. Việc giặt đồ bảo hộ vốn anh toàn giặt bằng tay riêng để khỏi loang dầu mỡ sang quần áo khác, hôm nay cô thấy anh mệt nên mới hỗ trợ. Nào ngờ! Hoá ra có 2 tờ 500k đồng vê cuộn giấu ở trong đó.
Dù lòng đầy nghi vấn, nhưng Hiên không nói gì, cũng không lấy khoản tiền ấy ra. Cứ vậy lẳng lặng theo dõi xem anh sẽ dùng tiền ấy làm gì? Nhưng lòng mình thì Hiên không giấu được, cứ cuộn lên nỗi nghi hoặc về sự riêng tư của anh.
Những câu hỏi Hiên không thể trả lời, cứ lởn vởn trong đầu cô.
“Anh giấu tiền để cho ai?”.
“Phải chăng anh có người tình, nên dành tiền cho cô ta?”.
“Anh giấu tiền để làm gì?”.
“Vì sao anh lại như vậy nhỉ?”.
….
Hệ thống trinh sát với “camera chạy bằng cơm” được Hiên huy động để dõi theo mọi động tĩnh của “kẻ phản bội”, nhưng suốt 2 tháng Hiên không có bất cứ bằng chứng nào về việc đi ngang về tắt của Bằng. Cô tức tối, hậm hực, không cho chồng động vào người mình nữa. Nàng nghĩ thầm:
“Hoá ra hắn ta là một kẻ thật nham hiểm, giấu rất kín mọi tung tích dối trá, phản bội của mình”.
Điện thoại của Bằng bị kiểm tra hằng ngày các tin nhắn và thoại, cả messenger, Zalo của chồng Hiên cũng bám sát. Cô còn dò hỏi và biết anh tham gia nhóm sáng kiến ở nhà máy và mới nhận được mấy lần thưởng đột xuất. Hiên hậm hực trong lòng:
“Thảo nào, khoản 4 triệu đồng lương tháng gã vẫn đưa về đủ, hoá ra khoản nuôi gái là khoản được thưởng hắn đã để riêng ra. Phen này lão chết với bà rồi! Bà sẽ làm ầm ỹ lên, sẽ bêu rếu ở bữa họp họ nội nhà hắn, sẽ…, sẽ…”.
Để anh khỏi nghi, cô không giặt quần áo bảo hộ của anh nữa nhưng luôn xem xét để dõi theo. Thế rồi cô phát hiện khoản tiền giấu riêng cứ tăng lên, khi Hiên tìm ra ở cả hai gấu quần cũng có giấu. Một cuộc theo dõi con mồi được thám tử nghiệp dư lên kế hoạch chặt chẽ hơn. Hiên đinh ninh lần này nhất định sẽ tóm được kẻ tình địch xấu xa đang còn ẩn khuất.
Nhưng hôm nay, khi anh đi làm về thay quần áo bảo hộ lao động ra để đi tắm. Hiên lập tức áp sát để kiểm tra thì bàng hoàng.
“Ơ kìa, khoản tiền ấy đã biến mất rồi!”.
Lòng Hiên cồn cào, cục căm giận trào lên tận cổ, cô muốn đập tan tành tất cả, muốn nguyền rủa, muốn lăng mạ, muốn gào thét, muốn… tự tử. Trước khi chết, cô sẽ lấy mạng kẻ phản bội! Chợt cô thấy một cái dao Thái Lan trong tầm mắt, có thể cô phải dùng đến nó trong cuộc nói chuyện với kẻ dối trá, lừa lọc, đểu giả là Bằng hôm nay.
Lúc đầu, Hiên định nói cho ra nhẽ ngay khi chồng tắm xong, nhưng nghĩ lại, thấy cần bình tĩnh mới được việc nên cô lặng lẽ xuống bếp. Vẫn nấu ăn bình thường, nhưng Hiên đã cắt đứt cả tay chảy máu khi thái rau, cô đã để con cá rán cháy khét lẹt, thêm cơm bị thừa nước nhão nhoét nữa.
Khi tắm xong, Bằng xuống ôm vợ từ phía sau, Hiên hất tay anh ra, vì cảm thấy tởm lợm, khinh ghét sự điêu toa, lừa lọc của con người tệ bạc này. Nước mắt đã tràn mi, cô không thể để dành đến đêm mới nói chuyện nữa, độp luôn:
– Anh có lỗi gì, đúng không?
– Hì hì,… có lỗi đã yêu em…
– Tôi không đùa đâu, đồ xảo trá, đồ lừa đảo, đồ tồi!
Thay cho việc đáp lại những lời cay độc, đầy hằn thù ấy, Bằng lôi trong túi ra một gói nhỏ. Cô giả đò bận, không thèm để ý, nhưng cô sững sờ khi Bằng mở lấy cái đồng hồ, rồi đeo lên tay Hiên, nói:
– Hôm nay là kỷ niệm 10 năm ngày chúng mình cưới nhau! Anh yêu em!
Mọi giác quan của Hiên chùng xuống, cô ôm anh khóc òa lên:
– Trời ơi, em xin lỗi! Em xin lỗi đã nghi ngờ, đã xúc phạm anh.
Cô bàng hoàng chợt nghĩ:
“Trời đất ơi! Sao mình quá đáng thế, nếu không phải anh mua quà cho chính mình mà làm việc gì đó cần thiết thì sao? Tại sao anh phải giấu tiền vậy? Vì mình khắt khe quá, giữ từng đồng không cho anh chút tự do nào. Rút kinh nghiệm nhé!”.
Họ hôn nhau trong khi nước mắt cô đầm đìa, làm dính cả khuôn mặt anh.

Trương Thành Sơn

Categories
Chuyện ngắn

LƯƠNG TÂM ! (*)


 

241750898_3077655709157929_2556483216408440180_n

Một thị trấn nhỏ xa xôi ở Đông Luân Đôn của Nam Phi có đôi vợ chồng, người đàn ông tên George, người phụ nữ tên là Helen. George làm tại nông trường ở phía Bắc của thị trấn nhỏ này, hàng ngày đi làm từ rất sớm và về rất muộn, còn Helen đang mang thai nên ở nhà dưỡng thai.

 

Hôm nay George cũng lái chiếc xe jeep đi làm như mọi ngày. Nông trường xa nhà khoảng 50km, trên đường đi phải qua một ngọn núi dài ngoằn ngoèo, đoạn đường núi này rất hiểm trở khó đi, xung quanh lại không có ngôi làng nào, hoang vu không bóng người. George đang chạy chậm chậm trên đoạn đường này thì nghe chuông điện thoại reo lên, “George ơi, mau về nhà, em… em đau bụng lắm rồi, con của mình chắc là sắp ra đời rồi…”.
Nghe vợ nói vậy, George cảm thấy lo sợ vì nhà của họ xa xôi hẻo lánh, một người hàng xóm cũng không có lại cách bệnh viện rất xa. Vậy phải làm sao đây?
Lần trước Helen đến bệnh viện kiểm tra, bác sỹ đã dự đoán Helen có khả năng sinh sớm hoặc sinh khó, không ngờ còn hơn một tháng nữa mới đến ngày dự sinh, vậy mà dự đoán của bác sĩ lại linh nghiệm rồi. George biết rằng nếu không kịp thời đưa vợ đến bệnh viện thì có thể nguy hiểm đến mẹ lẫn con.
“Em yêu, em đừng lo lắng quá, anh về liền”. Thời gian chính là sinh mệnh, George quăng điện thoại xuống, lập tức quay đầu xe lại hướng về nhà.
Lúc này đột nhiên từ phía sau có người hét thật lớn đuổi theo, rồi chạy vòng lên phía trước, bổ nhào vào đầu xe. Người cản xe là một người trung niên, anh khóc lóc vẻ mặt rất đau khổ cầu xin “Cầu xin anh hãy cứu con trai tôi!”.
Thì ra anh ấy tên là Anthony. Hôm nay thời tiết mát mẻ, anh cùng vợ và con trai đi du lịch. Không ngờ bất hạnh từ trời giáng xuống, thắng xe của Anthony bị mất phanh, lao từ dốc núi xuống chân núi. Đứa con trai 9 tuổi của Anthony không thắt dây an toàn nên giờ không biết sống chết ra sao còn Anthony và vợ chỉ bị thương nhẹ.
George biết từ đây xuống thị trấn chỉ mất 20 km, nhưng nếu quay về nhà trước để chở vợ đến bệnh viện của thị trấn thì rất xa, George rơi vào một tình huống rất khó lựa chọn.
Helen vợ anh cũng đang bị đe dọa mạng sống, nếu chở Helen trước thì con trai của Anthony có thể không kịp cứu vì mất máu nhiều.
Trong lúc George đang do dự thì Anthony quỳ gối xuống van xin. George cũng muốn nói với Anthony là vợ mình cũng đang trong tình thế nguy kịch nhưng anh lại xuống xe, nắm tay Anthony hỏi: “Con trai anh ở đâu?”.
Anthony lập tức dắt George đến chỗ phía trước cách đó không xa lắm, từ sườn núi nhìn xuống đúng là có một chiếc xe đang lật ngược ở dưới chân núi, đứa trẻ nằm trên mặt đất. Hai người cùng nhau xuống dưới, George cuối người xuống nhìn thì thấy đứa trẻ toàn thân đầy máu, khuôn mặt trắng bệch. Máu chảy ra rất nhiều, trên người và chân có nhiều vết thương đang chảy máu. George chỉ nhìn thoáng qua rồi không dám nhìn nữa.
Anthony giọng nghẹn ngào nhìn đứa bé: “Tuy đã gọi cấp cứu rồi nhưng xe cấp cứu lâu lắm mới đến được, đến lúc đó chỉ sợ không cứu được”. Sau khi tai nạn xảy ra anh và vợ chia nhau hành động, anh ở lại bên đồi núi để chờ xe còn vợ thì đi con đường tắt bên sườn núi để đến ngôi làng gần nhất.
George nghe xong nghĩ thầm: Ngang qua ngọn núi này thì gần nhất chính là nhà của anh, ngoài ra thì chẳng có một người dân nào, chỉ có anh là có chiếc xe jeep.
George hô lên “Mau đem đứa bé lên xe”. Sau khi đấu tranh tư tưởng, anh cuối cùng cũng chọn quyết định khó khăn chính là cứu con trai của Anthony. Anthony vội vàng ôm đứa bé vào xe. George nổ máy chạy nhanh như bay về hướng bệnh viện của thị trấn.
Anh vừa chạy xe vừa nắm chặt điện thoại, gọi liên tục về nhà, hy vọng sẽ động viên Helen cố gắng kiên trì. Lần đầu tiên anh gọi, nghe tiếng rên rỉ đau khổ của vợ anh đau như bị kim đâm vào tim: “Anh đang ở đâu?”.
George xúc động rơi nước mắt: “Em yêu, xin lỗi em, em cố gắng chút nữa nha!”.
Mười phút sau, George gọi về nhà lần hai, giọng của Helen rất yếu ớt. George cố gắng cầm nước mắt, líu ríu bên tai nghe: “Em yêu, tha lỗi cho anh, anh không thể thấy chết không cứu, mong thượng đế bảo hộ em…”.
Bởi vì tranh thủ cho kịp thời gian nên con của Anthony đã qua khỏi nguy hiểm. Lúc này tuy George an tâm được một chút nhưng lại lo lắng cho vợ của mình nhiều hơn. Lần thứ ba anh gọi điện thoại về nhà, lần này không có ai nghe máy, nước mắt anh chảy dài, anh biết rằng không có người nghe máy, rất có khả năng Helen đã gặp nguy hiểm.
George hốt hoảng chạy thật nhanh về nhà, Anthony cũng khăng khăng đòi lên xe theo. Chạy nhanh như chớp, cuối cùng cũng về đến nhà. Khi đứng trước cổng nhà, đột nhiên họ nghe thấy tiếng khóc oa oa của em bé sơ sinh.
George xông vào nhà, nhìn thấy một như một bức tranh – vợ anh Helen bình an nằm ngủ trên giường, trên người đắp chăn, trên đầu giường là một đứa bé mới sinh dễ thương được quấn trong khăn, bên cạnh là một người phụ nữ khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi, đang mỉm cười nói chuyện với đứa bé.
George vừa vui mừng vừa ngạc nhiên. Lúc này Anthony bước vào ôm chầm người phụ nữ đó, xúc động nói : “Em yêu, chúng ta phải biết ơn sự giúp đỡ của George, con của chúng ta đã không sao rồi! Anthony kể lại cho vợ nghe quá trình cứu đứa con trai.
Thì ra cô ấy chính là Mary là vợ của Anthony. Mary là bác sĩ khoa phụ sản. Sau khi xảy ra tai nạn, hai người chia nhau hành động. Mary đi đường tắt gần nhất để tìm xe. Khi đi ngang qua nhà George thì nghe tiếng rên rỉ đau đớn của Helen, bèn đến xem thì thấy thai của cô không còn ngay nữa, chắc là sớm sinh thôi. Nếu không tiến hành đỡ sinh thì nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Mary có chút áy náy nói: “Xin lỗi, George. Lúc đó tôi khó mà quyết định, tôi không biết nên cứu Helen trước hay tiếp tục đi tìm xe để cứu con trai trước, cũng may là tôi đã quyết định đúng”.
George cảm động, mặt ửng đỏ: “Người nói xin lỗi phải là tôi, lúc Anthony cầu cứu, tôi cũng do dự không quyết định được.”
Anthony nói: “Cuối cùng chúng ta cũng không làm trái lương tâm”.
unnamedbb
George cúi người xuống nhìn Helen đã ngủ say, rồi nhìn đứa bé mới sinh dễ thương đang quấn tã, nước mắt anh lăn dài trên má.

Khuyết Danh

(*) Đây là một câu chuyện vô đề, không có tên tác giả.
Người posted bài CGQ xin mạn phép đặt tựa.

Categories
6 - Trang lượm lặt

Vì sao tỷ phú Bill Gates từ chối tiêm vắc-xin cho con?


240622980_2390676031064294_45228974209301162_n

“Tỷ phú từ chối tiêm vắc-xin cho các con”, điều này thật mâu thuẫn khi nhà sáng lập Microsoft là nhà vận động “sốt sắng” nhất về hoạt động tiêm phòng vắc-xin trên thế giới.

Tại một hội thảo chuyên đề y tế ở Seattle, một bác sĩ từng là bác sĩ gia đình của tỷ phú Bill Gates ở thành phố Seattle trong những năm 1990 cho biết: “Tôi không biết liệu ông ấy có tiêm phòng cho người lớn hay không, nhưng tôi có thể khẳng định rằng ông ấy đã từ chối việc tiêm phòng cho những đứa con của mình”.
Vị bác sĩ này nói thêm: “Bill Gates nói rằng con của ông là những đứa trẻ thông minh và khỏe mạnh. Chúng rất ổn, nên không cần một mũi tiêm phòng nào”.
Tuyên bố trên ngay lập tức khiến hội trường xôn xao, đồng thời vi phạm quy tắc bảo mật giữa bệnh nhân và bác sĩ. Nhưng thực tế, khi bác sĩ này đưa vấn đề này ra để bàn luận với các bác sĩ khác, ông không được xem là phá vỡ quy tắc bảo mật của ngành y.
Tỷ phú Bill Gates và vợ là bà Melinda có 3 con, gồm hai người con gái là Jennifer (22 tuổi) và Phobe (16 tuổi) cùng một người con trai Rory (19 tuổi).
Như lời tuyên bố của cựu bác sĩ riêng của gia đình Bill Gates, thì cả ba người chưa từng được tiêm chủng và vẫn khỏe mạnh.
Điều đó thực sự là một nghịch lý. Bởi Bill Gates nổi tiếng là nhà vận động tích cực nhất trên thế giới trong vấn đề tiêm vắc-xin bắt buộc, nhưng ông lại không muốn tiêm phòng cho các con của mình.
Các nghiên cứu cho thấy, hầu hết giới thượng lưu và tầng lớp ưu tú thường không tiêm chủng cho con cái của họ. Thế nhưng họ lại muốn công chúng tiêm chủng cho con cái.
Giới tinh hoa không tiêm chủng vắc-xin
Một nghiên cứu gần đây cho thấy, tại bang California, những đứa trẻ không được tiêm chủng thường xuất thân từ các gia đình giàu có bậc nhất Los Angeles.
Trong đó, tỷ lệ học sinh mẫu giáo được miễn tiêm ngừa theo chính sách của tiểu bang đã tăng gấp đôi từ năm 2007 – 2013, tăng từ 1,54% lên 3,06%. Trong đó, khoảng 17.000 trẻ em thượng lưu, trong số hơn 500.000 trẻ, không tham gia tiêm chủng.
Và tỷ lệ miễn tiêm ngừa cao nhất thuộc về các khu vực có thu nhập bình quân đầu người ở mức cao ngất ngưởng như: Quận Cam, Santa Barbara và một phần Bay Area, tờ CNN cho biết.
Nghiên cứu này, được công bố trên American Journal of Public Heath (Tạp chí Y tế Công cộng Hoa Kỳ), tiến hành khảo sát trên 6.200 trường học ở bang Califonia. Các nhà nghiên cứu nhận thấy, tỷ lệ không tiêm vắc-xin ở trường tư thục cao gấp đôi những trường khác.
“Mặc dù các bậc cha mẹ giàu có và có đặc quyền thích ý tưởng về khả năng miễn dịch của vắc-xin, nhưng họ không muốn con mình chịu những rủi ro liên quan đến việc tiêm chủng. Họ lo lắng về các phản ứng tiêu cực”.
Theo TH.NET lược dịch từ trang hiệp hội các bác sĩ cấp cứu và chữa bệnh Hoa Kỳ

(John Huynh)

Categories
9 - Trang thời sự

THƯA ÔNG CHỦ, EM NGHỈ HƯU ĐƯỢC CHƯA ?



Tác giả : Kiêm Ái Ngày đăng: 2021-09-06

238897241_1180547195804456_463484491428994784_n

Chỉ trong vài tháng đầu làm Tổng Thống, Joe Biden đã tạo được 4 thành tích vĩ đại dâng lên Tập Cận Bình.
– Một là biến Hoa Kỳ đang là một nước xuất cảng dầu hỏa thành một nước nhập cảng dầu, Nga và OPEC là 2 cơ quan cung cấp dầu hỏa cho Hoa Kỳ, giá xăng cho xe hơi tăng vọt rất đáng kể. Biden đã cắt mạch máu Hoa Kỳ, giao cho kẻ thù của Mỹ
– Hai là gần 2 triệu di dân lậu được vào Hoa Kỳ theo chính sách của Obama, nghĩa là “bắt rồi thả”. Thành phần di dân lậu này giúp cho Biden 3 việc rất quan trọng rất đẹp lòng Tập Cận Bình, một là cử tri của đảng Dân Chủ sẽ tăng theo “cấp số bình phương”, hai là thuế của dân Hoa Kỳ sẽ tăng theo tỉ lệ thuận với di dân lậu, ba là trộm cướp, xì ke ma túy, hiếp dâm, buôn người v.v… tự do tháp tùng di dân lậu và đám di dân lậu sẽ phát tán covid-19 cọng Delta khắp 50 tiểu bang Hoa Kỳ.

158090915_5060793773995040_7810159127227688483_n

– Ba là đám di dân lậu này sẽ giúp Biden phát triển gấp bội Antifa và BLM giúp Biden dẹp bỏ Cảnh Sát để các thành phần này kết hợp với nhau, giúp Hoa Kỳ chóng trở thành độc đảng, tiến lên xã hội chủ nghĩa hay Cộng Sản chủ nghĩa, đấu tranh giai cấp thoải mái.
– Bốn là những dự án tiêu tiền vĩ đại, phung phí không cần đếm khiến cho người phụ trách đã báo động Hoa Kỳ sắp phá sản. “Thượng nghị sĩ đảng Dân Chủ Romanson đã nhấn nút kêu gọi tạm dừng kế hoạch đầy tham vọng của Tổng Tthống Biden đối với ngân sách 3,500 tỉ USD cho các chương trình xã hội và nói rằng ông không thể ủng hộ đạo luật này”
Với 4 “thành tích” này của Joe Biden, ngày Hoa Kỳ trở thành một nước xã hội chủ nghĩa tức là “xuống hàng chó ngựa” không còn bao lâu nữa, và Joe Biden xứng đáng là một “DŨNG SĨ DIỆT MỸ” số một của Tập Cận Bình, bù lại phần nào những thua thiệt mà Trung Cộng đã gánh chịu trong 4 năm cầm quyền Donald Trump đã gây ra cho Trung Cộng.
Câu hỏi của Biden “Thưa ông chủ, em nghỉ hưu được chưa?” Chắc chắn Tập Cận Bình sẽ trả lời CHƯA.
Tất cả những thành tích kể trên đã được Biden gói trọn trong một câu là sẽ đảo ngược hoặc xóa bỏ những gì Donald Trump đã làm trong 4 năm hắn ta cầm quyền (sic).

231684244_2371964162935481_6534264684782347180_n

Cú đảo ngược to lớn là cuộc rút lui hổn loạn tại Afghanisstan thay vì trật tự, hòa bình và thắng lợi cho Hoa Kỳ, Biden ngày 1.6.21 đả hủy bỏ “Văn phòng ứng phó khủng hoảng và dự phòng” để không thèm để ý đến những hậu quả xảy ra trong các khủng hoảng, trong khi ông Trump thì rất chú trọng đến việc giải quyết khủng hoảng với nhiều hành động dự phòng như theo dõi từng bước hành động của Taliban và sẽ trừng trị đích đáng.
Đối lại, Biden đã phát lệnh chưa từng có: cho quân đội Hoa Kỳ rút lui âm thầm như thể chạy làng và thua trận:
– Bí mật rút lui ban đêm với 2 bàn tay trắng, vũ khí, quân trang quân dụng tất cả đều nguyên vẹn để Taliban có cơ hội lột xác hoàn toàn hùng mạnh như đoàn quân của siêu cường. Thay vì để dân rút trước rồi lính đi sau để bảo vệ, đằng này lính Mỹ chạy trước bỏ lại dân tán loạn phía sau đến nỗi các nhân viên dân sự và chính Bộ Đội của Afghanistan cũng không hay biết. Biden đã thực thi chiến thuật chuồn êm, bỏ của chạy lấy người.
Các đồng minh của Hoa Kỳ cũng phải than: “Khi cần thì kêu gọi đồng minh hợp tác, nhưng khi rút lui thì không cho đồng minh hay”. Sau này còn ai dám “đồng minh” với Hoa Kỳ nữa? Đây là hành vi hủy hoại uy lực của quân đội Hoa Kỳ mà Biden xem như là một “chiến công vĩ đại” để dâng cho Tập Cận Bình, vì Hoa Kỳ xưa nay vốn là một quốc gia lãnh đạo thế giới đầy uy tín, nay dưới sự lãnh đạo của tổng thống Dân Chủ Biden trong phút chốc đã trở thành quân đội hèn và phản bội đồng minh. Phải chăng rồi đây nước Mỹ sẽ trở thành kẻ cô độc, không ai thèm chơi vì đã giở trò phản phé ??. Thật đúng như câu thơ xưa:
Ai về nhắn với Châu Công Cẩn
Thà mất lòng anh (1) đặng bụng chồng (2)”
(Tôn Thọ Tường)
(1) – Anh đây là nhân dân Hoa Kỳ mà Biden đang làm Tổng Thống,
(2) – Chồng đây là Trung Cộng Tập Cận Bình của Biden
Đọc đến đây, ai còn cho tôi là kẻ cuồng Trump mà mạt sát Biden thì xin đọc tiếp ai đã giết 13 chiến sĩ Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ.

unnamed (85)

Khi Taliban đã kiểm soát bên ngoài phi trường Kabul, nói cách khác là Taliban nám toàn quyền cho phép ai được vào phi trường, và chúng đã cho 2 kẻ đánh bom tự sát vào phi trường. Tin từ Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ tiết lộ Bộ này đã biết kẻ ôm bom tự sát và từ chối không cho phép bắn hỏa tiển từ máy bay không người lái để tiêu diệt 2 kẻ đánh bom vì vậy bom đã nổ tiêu diệt 13 chiến sĩ Hoa Kỳ và hàng trăm người khác như mọi người đã biết.

240521177_3032314723755972_6932895256902839291_n

Chẳng những Biden và 2 đồng lõa ở Bộ Quốc Phòng đã giết 13 chiến sĩ TQLC mà khi thi hài các chiến sĩ này về tới Quê Hương Hoa Kỳ, mọi người còn thấy thái độ “mất dạy” và khinh thường của Biden đối với các tử sĩ. Vậy gia đình họ, đồng đội của họ nghĩ thế nào về hành động và thái độ của Biden và đồng bọn, nhứt là chủ tịch Hạ Viên Nancy Pelosi không cho xướng danh 13 chiến sĩ vị quốc vong thân tại Hạ Viện ? Tại sao Biden, Pelosi và đồng bọn đã quỳ gối thờ lạy tên xì ke ma túy George Floyd, chết vì chích quá liều thuốc kích mà lại dững dưng với tử sĩ của đất nước?
Tội trạng bán nước cầu vinh của Biden, Kamala Harris và Pelosi đã quá rõ ràng không thể chối cãi được. Một vài tên Rino trong đảng Cọng Hòa cũng bị phơi bày, dân chúng Hoa Kỳ cũng đã tỏ thái độ đối với bọnphảnquốc này. Đảng Dân Chủ, Biden, Kamala Harris và Pelosi cũng không còn cách nào chối cãi.
Hoa Kỳ mất Afghanistan khiến kẻ thù của nước Mỹ có thêm nhiều lợi thế, phong trào khủng bố chắc chắn sẽ tái phát mạnh, Iran sẽ có vũ khí tối tân Hoa Kỳ để lại ở Kabul mà chính quyền Taliban sẽ bán hoặc cho họ, Tập Cận Bình lại có dịp sản xuất “hàng nhái” tung ra chiến trường Biển Đông.
Từ ngày ông Donald Trump thôi làm Tổng Thống, và tay sai của Trung Cọng thay thế lãnh đạo Hoa Kỳ chỉ mới 7 tháng mà Tập Cận Bình đã diệu vỏ dương oai trên Biển Đông coi trời bằng vung, Còn đối với Đài Loan Trung Cộng ngày càng lấn lướt, đe dọa sẽ tái chiếm nay mai, tỏ thái độ hung hăng như đã được Biden bật đèn xanh. Chỉ mới mấy tháng mà Hoa Kỳ đã bị tổn thất nặng nề như vậy, huống hồ gì còn những 2 hoặc 4 năm nữa, Trung Cộng và bọn khủng bố Á Rập sẽ còn giao bao nhiêu nhiệm vụ nữa cho Biden, Kamala Harris và Pelosi thực hiện để Hoa Kỳ chóng “xuống hàng chó ngựa” ??
Một giải pháp khả thi là quân đội phải hành động, phải đưa những tên phản quốc ra trước vành móng ngựa sau khi đã truất phế chúng. Có người cho rằng một cuộc đảo chánh sẽ xáo trộn đời sống của người dân, nhưng không thể vì sợ xáo trộn mà dân Hoa Kỳ “chỉ động khẩu chứ không động thủ” đành để cho kẻ phản bội từ từ giao giang sơn cho Tàu Cộng và Iran ? Đừng thụ động như con ếch bị luôc nóng từ từ và lãnh lấy cái chết .
Hầu như ở tiểu bang nào mà Biden thắng trong cuộc bầu cử tháng 11 năm 2020 đều có sự gian lận. Tại sao dân chúng không đòi hỏi phải trả lại phiếu bầu cho Donald Trump, trả chiến thắng lại cho Donald Trump?
Còn giải pháp nào nữa không? Cứu nước như cứu hỏa nhứt là nước đang có kẻ nội thù bên trong và kẻ thù đó đang lãnh đạo đất nước !
Kiêm Ái

Categories
6 - Trang lượm lặt

NGỦ CHUNG


241131516_10216309647613160_8262629445715547799_n

1. Hồi đó, tôi theo học một khoá về tâm lý ở Đại học Firenze (Florence), một tuần ba buổi. Một thầy giáo trong khoá học đó, thầy Max, cho tôi ở nhờ nhà thầy để tôi đỡ tốn tiền thuê khách sạn vì những ngày còn lại trong tuần tôi vẫn về Torino sống. Sau khi thầy ly hôn thì cô con gái chọn ở lại với bố, và cậu con trai theo mẹ, vì thế nhà thầy thừa ra một phòng, và thầy cho tôi ở phòng đó. Con gái thầy, Francesca, 19 tuổi, rất xinh xắn. Thầy yêu và chiều con vô cùng. Ấy thế mà, một hôm Francesca xin phép bố cho đến nhà người yêu ngủ, thầy Max không đồng ý. Francesca làm mình làm mẩy khóc lóc…

Tôi cũng lấy làm lạ lắm, cứ tưởng Tây là tự do tình dục lắm cơ. Hiểu ý tôi, thầy giải thích ngay (cho cả Francesca cùng nghe thấy luôn dù cô bé đang khóc sụt sùi):

– Thầy đi vắng cả ngày, Igor (tên cậu người yêu) có thể tới đây, bọn nó có thể làm tình với nhau thoải mái, nhưng ngủ chung là một việc hoàn toàn khác. Ngủ chung là một điều rất thiêng liêng giữa một cặp đôi, mà ở tuổi này bọn nó chưa hiểu được giá trị đó, nên không thể cho bừa bãi được.

2. Tomas, nhân vật trong cuốn “Đời nhẹ khôn kham” của Milan Kundera, có rất nhiều tình nhân, anh luôn biết “xen canh gối vụ” các cô người tình với luật tam – tam: tách các buổi hẹn hò với mỗi cô ra 3 tuần 1 lần, như vậy anh có thể có đôi ba cô tình nhân một lúc. Tomas không thích ngủ cùng người khác nên sau khi quan hệ với họ, dù muộn đến mấy anh cũng lái xe đưa họ về nhà.
Rồi anh quen Tereza và anh bỗng cảm thấy có thể chết bên cạnh cô ấy, hạnh phúc khi ngủ cùng cô ấy. Tomas đi đến kết luận: “Làm tình với đàn bà và ngủ với đàn bà là hai thứ dục vọng hoàn toàn khác biệt. Không những khác biệt mà còn trái ngược nhau. Yêu không phải là muốn làm tình (lòng mong muốn mở rộng ra con số vô hạn đàn bà) mà yêu là muốn được ngủ chung (lòng ham muốn thu hẹp lại chỉ còn một người đàn bà)
3. Khi vừa mới yêu nhau, chồng tôi luôn tìm mọi cách giữ tôi ở lại ngủ đêm ở nhà anh. Ba tháng đầu mới yêu nhau, gần như đêm nào tôi cũng ở lại ngủ cùng anh. Ban ngày tôi mới về nhà, đi học. Khi ấy đang là mùa đông lạnh, nên tôi đùa “Sao anh luôn cố giữ em ngủ lại thế? Hay tại lò sưởi nhà anh chưa đủ ấm?” Anh chỉ cười không nói gì. Có một hôm tôi tỉnh giấc rất sớm, khi trời còn chưa sáng rõ, tôi thấy anh không ngủ mà nằm nhìn tôi.
– Sao anh không ngủ à? Tôi hỏi.
– Anh thấy thật kỳ diệu khi có em ở bên cạnh thế này, và anh muốn suốt cả cuộc đời anh sẽ được như thế. Có lẽ bởi vì anh thật sự yêu em.
Tôi biết, anh nào khi yêu cũng nói “anh thật sự yêu em” chứ có ai nói “anh không thật sự yêu em” đâu, nhưng câu nói và giọng nói của anh lúc này làm tôi tin tưởng tuyệt đối. Chính vì vậy tôi đã về sống chung cùng anh sau 3 tháng yêu nhau, và lấy anh sau 3 tháng sống chung. Anh không nói với tôi nhiều lời hoa mỹ, nhưng tôi cảm nhận được tình yêu của anh qua việc anh khao khát được sống từng phút từng giây với tôi.
Vì biết được điểm yếu này của anh nên có lần giận anh, tôi quyết định phạt anh bằng cách bắt anh ngủ ở giường xếp (nhà tôi luôn có 1 chiếc giường xếp cho bạn bè đến ngủ lại). Anh đợi tôi ngủ say rồi rón rén chui vào giường với tôi. Sáng ra, thấy anh nằm bên cạnh, tôi định nổi cơn thịnh nộ nhưng nhìn ánh mắt anh như một chú cún con biết lỗi, tim tôi mềm nhũn ra.
– Anh xin lỗi, anh không thể ngủ được nếu không có em bên cạnh.
❤️ Khi một người đàn ông thực sự yêu một người phụ nữ, họ sẽ cảm thấy khát khao được ngủ cùng người phụ nữ ấy. Rồi khi có con, họ sẽ cùng vợ chia sẻ việc chăm sóc con mỗi đêm.
Ở Việt Nam, do không được tự do quan hệ tình dục trước hôn nhân, các cặp đôi thường phải tranh thủ, lén lút nên nhiều khi khó phân biệt được nhu cầu ngủ chung với nhu cầu quan hệ xác thịt. Điều đó thể hiện qua ngôn ngữ: người Việt sử dụng chữ “ngủ” để chỉ việc “làm tình”. Các ngôn ngữ phương Tây họ thường dùng “lên giường với nhau” chứ không dùng “ngủ với nhau” như ta. Tôi lại nhớ đến bộ phim Cây Bạch đàn vô danh: ông xã đội nghi ngờ một anh hủ hoá với một chị vợ bộ đội, ông rình rập và bắt được hai người đang ngồi nói chuyện với nhau trong đêm…
– “Anh chị ngủ với nhau thế nào, khai ra!
– Chúng tôi không ngủ, chúng tôi thức.
– Ấy, thức mới là vấn đề”
Vậy đó, người ta đã dùng động từ “ngủ” để chỉ một hành động ta chỉ làm được khi thức. 😂
Chính vì lẫn lộn giữa việc ngủ chung với việc quan hệ tình dục nên người Việt không cảm nhận được hết sự “thiêng liêng” của việc ngủ cùng nhau. Các cặp đôi lúc mới yêu luôn khao khát được ngủ cùng nhau. Nhưng sau khi có con rồi mới lộ rõ: người đàn ông không yêu vợ nhiều sẽ đòi ra ngủ riêng vì sợ con khóc ảnh hưởng đến giấc ngủ của họ, thậm chí họ còn ra ngủ khách sạn hay về nhà bố mẹ ngủ. Họ không còn nhu cầu được ở cạnh vợ, được chia sẻ với vợ việc chăm con. Lúc này, người đàn ông đó hiện nguyên hình là một con đực như các loài động vật khác. Ở gần như tất cả các loài động vật (trừ loài chim lội nước và chim choắt hoa), con đực không bao giờ tham gia cùng con cái nuôi dạy con (Jared Diamond). Con người khác con vật ở chỗ đó. Con người có tình yêu và khi yêu, chồng sẽ chung tay với vợ chăm sóc gia đình và muốn ngủ cùng với vợ trong mọi hoàn cảnh.
Vì vậy, chúng ta có thể nhận biết việc chồng mình có yêu mình không thông qua việc chồng mình có muốn ngủ cùng với mình mỗi đêm hay không.
Ảnh: Ins: @Fridacastelli
Họa sĩ: Frida Castelli- Một họa sĩ trẻ người Ý, tranh của bà này tôi nói thật nức lòng người hâm mộ.

Nguyễn Nhật Tùng

Categories
5 – Sưu Tầm Việt Nam

TRỊNH CÔNG SƠN – MỘT LOẠI KÝ SINH TRÙNG….


Sau khi miền Nam bị CS cưỡng chiếm thì bao nhiêu sự thật lịch sử đã lần lượt được phơi bày, nhưng chân tướng của Trịnh Công Sơn vẫn còn được một số người cố gắng che dấu. Những người này cố tròng vào cổ Trịnh Công Sơn cái vòng hào quang “Quốc Gia”, họ tiếp tục ca tụng Trịnh Công Sơn là một người quốc gia!
Nhưng có một sự thật hiển nhiên mà họ không thể chối cãi được, là trong suốt cuộc chiến của người Việt Quốc Gia chống lại sự xích hoá của CS Quốc tế, được thực hiện bởi tay sai đắc lực là CS Hà Nội; Trịnh Công Sơn là một tên trốn lính. Chẳng những trốn lính, chẳng những đứng bên lề cuộc chiến, không hề chiến đấu bảo vệ chính bản thân của mình trước làn sóng xâm lăng của CS, Trịnh Công Sơn còn tiếp tay cho công cuộc xâm lăng của CS bằng những bài ca phản chiến!
Vào ngày 30 –4-1975, Trịnh Công Sơn đã lớn tiếng minh định anh ta không phải là người Quốc Gia khi hát bài Nối Vòng Tay Lớn trên đài phát thanh Sàigon để “chào mừng cách mạng thành công” vào lúc xe tăng CS Bắc Việt vừa tới dinh Độc Lập!
Nguyễn Đắc Xuân, một người bạn rất thân của Trịnh Công Sơn, một tay đao phủ của thành phố Huế trong biến cố Tết Mậu Thân 1968, (đệ nhất đao phủ là Hoàng Phủ Ngọc Tường, cũng là bạn rất thân của Trịnh Công Sơn – Trịnh Cung và Đinh Cường), viết rằng:
“Từ sau ngày Trịnh Công Sơn qua đời, nhiều dư luận trong và ngoài nước có khuynh hướng “lôi anh về phía bên này” hoặc “đẩy anh về phía bên kia”. Đối với Trịnh Công Sơn ai lôi anh thì cứ lôi, ai đẩy anh thì cứ đẩy, “kệ”. Trịnh Công Sơn là Trịnh Công Sơn, ai muốn hiểu sao cứ hiểu. Tuy nhiên cuộc đời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã thuộc về lịch sử, mà đã là lịch sử thì “bên này” hay “bên kia” phải được chứng minh bằng tư liệu, tư liệu thành văn và tư liệu sống, nói có sách mách có chứng. Không thể phát ngôn về Trịnh Công Sơn theo cảm tính hay theo một định kiến nào….”
(Trịnh Công Sơn, có một thời như thế – Nguyễn Đắc Xuân – nhà xuất bản Văn Học).
Dựa theo những “tư liệu thành văn và tư liệu sống”, Nguyễn Đắc Xuân đã trích lại những điều sau đây do chính Trịnh Công Sơn viết xuống trong quyển sách vừa dẫn:
• Thời kỳ trốn lính
Trước khi sống qua một thời kỳ bất ổn định, tôi đã từng có được hai năm sống thong dong hợp pháp như tất cả mọi người đàng hoàng đứng đắn trên mặt đất. Muốn được thế, tôi đã phải đánh đổi bằng gần sáu mươi ngày nhịn đói tuyệt đối trong hai năm (mỗi năm 30 ngày liên tiếp trước khi trình diện) để đạt được cái mức độ không đủ tiêu chuẩn của một người lính. Nhưng muốn xuống kílô nhanh còn phải không ngủ và uống thêm điamox là một thứ thuốc rút bớt nước trong các tế bào ra. Qua năm thứ ba thì không ra trình diện nữa vì cảm thấy không đủ sức khoẻ để lặp lại cái chế độ ăn uống không có thực phẩm ấy nữa. Trốn lính gần như là một cái “nghề” đầy tính chất phiêu lưu của hàng triệu thanh niên miền Nam lúc bấy giờ. Thái độ phản kháng ấy, dù được nhìn dưới một góc độ nào đó còn mang tính thụ động, vẫn phải được nhắc nhở đến như một nốt nhạc trong trẻo đã ngân lên trong một giai đoạn u ám, nhiễm độc, giữa những đô thị miền Nam.
Tôi đã sống lang thang như một kẻ vô gia cư, vô định trú thứ thiệt. Thời gian không xê dịch nhiều, chỉ kéo dài khoảng ba năm, đó là lúc tôi nhập cư cùng một số sinh viên trốn lính khác đã có mặt trong những căn nhà tiền chế tồi tàn bỏ trống ở khu đất rộng sau trường đại học Văn khoa. Ở đây có một lợi thế là rất hiếm bị khám xét. Vào thời điểm ấy, trên khoảng đất trống lại mọc thêm một cái trụ sở Hội Hoạ Sĩ trẻ bằng gổ, hiện đa số hoạ sĩ vẫn còn có mặt trong thành phố. Giấc ngủ của tôi cứ tùy nghi hoán chuyển từ trên cái ghế bố trong túp lều này qua cái mặt nền xi măng của trụ sở hội nọ. Việc ăn uống đã có hàng quán dọc đường gần đó. Rửa mặt đánh răng thì mỗi sáng vào phòng vệ sinh của những quán cà phê quen thuộc, chỉ có việc mang theo khăn, kem và bàn chải đánh răng.
Thế đấy, nhưng chính những năm này là những năm sôi động nhất của đời tôi.
Sống trong tình trạng bấp bênh như thế tôi vẫn phải làm việc không ngừng để sống. Tôi vẫn viết đều tay và vẫn tiếp tục đi hát. Những ca khúc của tôi được in ra từng tờ rời và từng tuyển tập. Phụ trách công việc in ấn và phát hành đã có người em ruột của tôi, cũng cùng trốn lính, chăm lo. Việc in ấn càng lúc càng khó khăn, nhất là sau khi có lệnh tịch thu của chính quyền Nguyễn Văn Thiệu toàn bộ các tập ca khúc và băng nhạc của tôi. Cảnh sát lúc bấy giờ được lệnh vào tận các nhà in để truy lùng. Thế là phải đổi kế hoạch. Thay vì in trong một nhà in, nay phải rải ra trong ba bốn nhà in khác nhau. Tịch thu nơi này còn nơi khác, và dĩ nhiên, chuyện đi đứng không phải dễ dàng. Đi từ một nhà in ở vùng SàiGòn đến một nhà in ở vùng Chợ Lớn phải qua biết bao nhiêu là trạm xét hỏi.
Sau lệnh tịch thu, tất cả báo chí trong và ngoài nước đều đưa tin . Các hãng thông tấn và truyền hình truyền thanh nước ngoài ào ạt đổ xô về nơi ăn chốn ở rất là “híp pi” đó của tôi càng lúc càng đông. Mỗi ngày trung bình ít lắm cũng phải ba lần phỏng vấn, thu hình, thu mặt. Tôi bỗng trở nên người nổi tiếng bất đắc dĩ. Ban đầu cái sự kiện này cũng mang đến cho tôi chút niềm vui nhưng càng về sau càng trở thành một tai nạn. Họ săn đuổi tôi đến mọi chổ lánh mặt xa xôi nhất. Từ SàiGòn ra Huế, chỉ vài hôm sau đã thấy có mấy mạng người đủ các màu da, xứ sở khác nhau xuất hiện ở cửa. Đời sống bỗng chốc mất đi cái tự do được quyền không nói năng, được quyền ngồi yên tĩnh một mình mà suy ngẫm cho đến nơi đến chốn bao nhiêu điều mình chưa biết trong cõi đời rộng lớn này. Tôi phải sống những khoảnh khắc phù phiếm trên báo chí và trước ông kính ấy cho đến mười ngày trước ngày thành phố được hoàn toàn giải phóng. Giờ đây sau hai mươi năm thành phố đã mang tên Bác, thỉnh thoảng vẫn còn những cuộc phỏng vấn của người nước ngoài, nhưng vó không còn là một nỗi ám ảnh kinh hoàng nữa.
Nghĩ lại chuyện cũ, tôi biết rằng những cái đó có được là do tấm lòng ưu ái của quần chúng đối với mình. Sức mạnh tình cảm của đám đông quần chúng là một trong những tấm khiên che chở mình trước những mối đe dọa và là những kèo cột chống đỡ tinh thần và tình cảm mình được vững vàng trước bao nhiêu khó khăn phức tạp của cuộc sống.
Nhẩm tính lại, tôi đã hùn hạp tất cả vốn liếng của mình vào cái đại gia đình trốn lính vừa tròn chẵn mười ba năm.
Đã qua hẵn rồi cái thời của “bèo giạt mây trôi”, của những giấc ngủ bị săn đuổi.
(sđd tr. 179-183)
Thuở ấy Nhị Xuân, em ở nông trường, em ra biên giới
Đêm Nhị Xuân không còn thấy rõ màu đất đỏ và những bãi mía, bãi dứa cùng lán trại cũng khoác một màu áo khác. Mưa xuống. Hội trường dã chiến như một cái rá lọc nước thả xuống những giọt dài. Chúng tôi (Phạm Trọng Cầu, Trần Long Ẩn và tôi…) cùng anh em Thanh niên Xung phong nam nữ hát với nhau dưới một bầu trời được trang trí lạ mắt như thế . Đêm cứ dài ra và những tiếng hát cứ dài ra. Nước ở con kênh dâng lên. Mặc kệ. Cứ đứng, cứ ngồi, cứ hát. Gần khuya có cô gái Thanh niên Xung phong nhanh nhẹn vui tươi mang cho cho chúng tôi những bát cháo gà trước khi chia tay. Những khuôn mặt ấy, tôi đã quen đã nhìn thấy nhiều lần. Một giờ khuya, lên xe giã từ Nhị Xuân, lòng còn âm vang tiếng cười, tiếng hát. Những bàn tay siết chặt, những cái vẫy trong đêm không nhìn thấy. Quá giờ giới nghiêm, xe dừng lại giữa đường, không được vào thành phố. Ngủ lại chờ sáng. về lại thành phố, trở lại công việc thường ngày. Nhưng ở Nhị Xuân, có hai mươi người con gái Thanh niên Xung phong đi về phía khác. Mấy tháng sau, tôi được tin tất cả hai mươi khuôn mặt tôi đã nhìn, đã gặp đêm hôm nào ở Nhị Xuân cùng nhau ca hát, đã hy sinh ở biên giới Tây Nam. Những tiếng hát giọng cười còn đó. Những cây mía cây dứa các bạn trồng vẫn còn đó , vẫn lớn lên. Tôi bồi hồi nhìn ra quãng trời rộng và thấy lại trong trí nhớ những con người trẻ trung ấy. Trong những trái tim ấy có gì khác chúng ta không. Trong giấc ngủ ban đêm, trên những vầng trán khoẻ mạnh ấy, đã có những cơn mơ nào. Chúng ta nói quá nhiều đến sự tròn đầy và chúng ta quên đi sự mất mát. Chúng ta vẽ ra lắm nụ cười mà quên đi những nỗi ngậm ngùi riêng tư. Những người bạn nhỏ đã ra đi thật vĩnh viễn, nhưng nỗi nhớ thương về họ chưa được hát đủ như một nỗi đau. Còn thiếu sót biết bao nhiêu điều chưa nói hết lúc ở nông trường và càng chưa nói được một mảy may lúc ra biên giới. Làm một điều gì chưa đến chốn với một người không còn nữa, có phải cũng đã là phạm tội với cuộc đời rồi hay không. Xin hãy tha thứ những dòng chữ óng mượt, những sắp xếp tinh khôn, những cân nhắc đong đưa xuôi chèo thuận lái.
(Sđd, chương V: Phát thảo chân dung tôi – Trịnh Công Sơn. Trang 186-188)
Anh Sáu Dân với Trịnh Công Sơn
Hơn hai mươi năm trước, đồng chí Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, đồng chí Võ Văn Kiệt “rủ” Trịnh Công Sơn và tôi đi khảo sát đất Trị An. Từ chuyến đi ấy Trịnh Công Sơn và tôi cũng như một số bạn bè gọi đồng chí Bí thư bằng anh Sáu, anh Sáu Dân rất thân mật. Chuyến đi ấy anh mang đến cho hai đứa tôi về giấc mơ điện “Trị An”. Còn anh, anh không chỉ mơ mà khẳng định quyết tâm và bắt tay tổ chức hiện thực.
Buổi chiều trên đường về mưa gió mịt mù. Trịnh Công Sơn và tôi ngồi trên chiếc xe jeep.
Về đến nhà anh Sáu, áo của Sơn đổi màu mưa bụi. Còn tôi, nhờ có chiếc áo gió, áo trong của tôi còn sạch. Anh Sáu bảo chúng tôi tắm, anh Sáu mang chiếc áo của anh cho Sơn. Chiếc áo ấy Sơn vẫn để trong tủ áo của mình, ít ai biết.
Anh Sáu đánh giá và bình phẩm ca khúc của Trịnh Công Sơn theo cách của anh. Với tôi anh Sáu là một nghệ sĩ, nghệ sĩ với con người chiến sĩ của anh. Không hề có khoảng cách về tuổi tác, về cương vị xã hội, hai người nghệ sĩ ấy đã gặp nhau, đã trở thành một đôi bạn chia sẻ nhiều nổi niềm không thành lời, không thành tiếng. Những năm khó khăn, cơm độn bo bo, có lần anh Sáu gởi gạo đến gia đình Trịnh Công Sơn.
Có một lần anh Sáu tâm sự với Sơn “Anh em trí thức ở thành phố mình bỏ đi nhiều quá. Mỗi người mỗi cương vị, làm sao giữ anh em lại, cùng xây dựng đất nước.” Sau đó Trịnh Công Sơn viết ca khúc “Em còn nhớ hay em đã quên”. Lần thứ hai, anh Sáu nói với Sơn “Trong lúc khó khăn này, làm sao mọi người đều có niềm tin, niềm vui, vượt lên khó khăn để xây dựng Thành phố…” Sau đó, Trịnh Công Sơn cho ra bài “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”.
Sau này anh Sáu về Trung Ương, ở cương vị Phó Thủ Tướng, Thủ Tướng, Cố Vấn BCH Trung Ương Đảng, dù ở cương vị nào, mỗi lần về SàiGòn, ngoài công việc, anh hay gặp gở lại bạn bè. Trong những cuộc gặp gỡ ấy, thường có Trịnh Công Sơn. Những cuộc gặp ấy bao giờ Trịnh Công Sơn cũng ngồi gần anh Sáu, như không thể cách xa nhau. Theo tôi hiểu, ít có người Việt Nam nào đi khắp mọi miền như anh. Anh đến cả những vùng sâu vùng xa đến nỗi, chánh quyền địa phương cũng chưa đặt chân đến.
Anh kể với chúng tôi về những chuyến đi. Rồi ai có sáng tác nào mới, hát cho anh nghe. Trần Long Ẩn chuyên hát lời hai, lời ba. Nguyễn Duy đọc thơ, Trịnh Công Sơn chưa có bài mới thì tùy hứng. Một lần chị Sáu ( vợ anh Sáu) nói “Sao mà tôi thích cái câu – sỏi đá cũng cần có nhau – sâu xa quá!”. Thế là Trịnh Công Sơn cầm đàn hát “Diễm xưa”. Thật khó có người nào hát hay bằng Sơn hát về mình.
Có một lần, tôi kể với Trịnh Công Sơn, anh Sáu nói với tôi rằng anh Sáu vừa nghe đài Hoa Kỳ hai buổi lúc 5h30 sáng, đài Hoa Kỳ bình luận về ba nhạc sĩ lớn của Việt Nam: Văn Cao, Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, đài Hoa Kỳ bình luận, ca từ của Trịnh Công Sơn là lời của phù thủy. Họ không giải nỗi ý nghĩa nhiều tầng, nhiều góc ca từ của Trịnh Công Sơn, nên đành phải nói là lời của phù thủy. Anh Sáu thích lắm! Trịnh Công Sơn không ngạc nhiên nhiều về lời bình của đài Hoa Kỳ mà ngạc nhiên :”Anh Sáu theo dõi kỹ vậy à? Thế mà anh em mình không ai biết”.
Anh Sáu quý trọng tài năng của Trịnh Công Sơn và rất yêu con người và tính cách của Sơn có khi hồn nhiên như trẻ thơ.
Có một đêm, anh Sáu rủ Sơn và tôi đến chơi. Anh Sáu mang chai Mao Đài đãi hai chúng tôi. Sơn xỉn. Thế là nhạc sĩ Trịnh Công Sơn bắt đầu dạy Thủ tướng Võ Văn Kiệt làm chánh trị. ” Anh đi Nhật mà không gọi em là không chính trị. Nhật họ quý em lắm. Anh đi nước ngoài anh phải thế này, thế kia, thế nọ…” Anh Sáu và tôi cứ cười, Sơn thì vẫn cứ thao thao.
Hôm sau tỉnh rượu, tôi lại với Sơn, Sơn ngửa mặt cười:
– Có thật vậy à ? Anh Sáu có giận mình không ?
– Không! Anh Sáu vui!
– Lần sau nhớ nhắc mình nhé!. Tôi thầm nghĩ, Sơn phải là Sơn nhắc làm gì?
Vào một ngày cuối tháng ba năm nay, tôi gặp anh Sáu, anh Sáu hỏi thăm Sơn. Tôi báo anh, Sơn bịnh nhiều, Sơn đang cấp cứu trong bịnh viện. Anh nói:
– Mai mình đi Hà Nội, sau Đại hội Đảng mình về, mình thăm Sơn, các em Sơn. Xem nước ngoài nào chữa được Sơn, mình tạo điều kiện để Sơn đi.
Nhưng không kịp nữa, chiều ngày 1-4-2001 tôi gọi điện thoại cho anh ” Anh Sáu ơi! Sơn mất rồi…” Anh hỏi, anh nói nhưng tôi không nhớ gì, chỉ nhớ ” Đau lòng quá!” và chị Sáu kêu lên ” ….buồn quá…”
Buổi chiều ngày 3-4-2001, vào 18 giờ, tôi nhận được điện thoại của anh, anh chị đi thăm mộ Trịnh Công Sơn đang trên đường về, hẹn tôi ở nhà Trịnh Công Sơn.
Buổi gặp này có anh Sáu, chị Sáu, các em của Trịnh Công Sơn, anh Phạm Phú Ngọc Trai và tôi. Anh hỏi những ngày cuối cùng của Sơn…Anh nói:
– Những năm sau này, Sơn yếu nhưng sức sáng tác của Sơn rất dồi dào. Mỗi lần gặp lại là Sơn có sáng tác mới. Ca từ trong ca khúc sau này của Sơn càng thâm thúy. Ai nghe cũng thấy mình ở trong ấy. Sơn đi là một mất mát lớn, không chỉ cho nền âm nhạc nước nhà mà là còn sự mất mát nhiều mặt của nền văn hóa Việt Nam. Thương và tiếc, tiếc quá! Một mất mát lớn, rất lớn.
Anh Phạm Phú Ngọc Trai thêm một vòng thông tin: ” Nước ngoài đánh giá Trịnh Công Sơn không chỉ là một danh nhân Việt Nam mà còn là danh nhân thế giới”. Anh Sáu trầm ngâm khẽ gật gù.
Tôi nói : ” Lúc sinh thời Sơn vắng mặt chổ này chổ kia, nhưng khi Sơn ra đi, Sơn có mặt khắp mọi nơi”. Chúng tôi đều gặp nhau trong ý nghĩ về Sơn.
Có một lần nhà thơ Nguyễn Duy nói với tôi: ” Với anh Sáu thì mình phục rồi. Riêng tôi có điều phục nữa, anh Sáu là người rất dí dỏm, người biết đùa là người trẻ, người thông minh, mình là người thích nói đùa, mà nhiều khi mình đối đáp không kịp anh ấy!”. Đúng như Nguyễn Duy nhận xét. Lần nào gặp anh, theo từng câu chuyện, lúc nào anh cũng rạng rỡ, nụ cười, giọng cười của anh như kéo mọi người gần nhau.
Buổi gặp gỡ chiều này, tôi ngồi bên anh suốt hai tiếng đồng hồ, tôi không thấy anh cười. Tôi có cảm tưởng Trịnh Công Sơn đã mang theo nụ cười của anh. Anh Sáu buồn, buồn lắm, Sơn có biết không.
5-5-2001
Nguyễn Quang Sáng .
(Trịnh Công Sơn, người hát rong qua nhiều thế hệ – Nhà xuất bản Trẻ, tr. 173-175)
Lý Quý Chung, một nhà báo và là một dân biểu Việt Nam Cộng Hòa, sau ngày 30-4-1975 đã chính thức phô bày bộ mặt thật, có viết về hai chữ “gia nô” như sau:
– Ở miền Nam trước 1975, một người chỉ cần nói đọc báo nào, nghe nhạc gì thì biết ngay người đó là ai, thái độ của người đó đối với chế độ Thiệu và người Mỹ như thế nào và thái độ của người đó đối với cuộc chiến tranh ra sao? Có báo ” gia nô” ( đó là cách gọi của người Sài Gòn trước 1975 đối với loại báo chí của chính quyền Thiệu hoặc theo phe Thiệu )…. ( TCS MTNT tr. 210)
Bài viết của Nguyễn Quang Sáng ghi lại nguyên nhân ra đời của hai bản nhạc ” Em còn nhớ hay em đã quên ” và “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui” . Nguyễn Quang Sáng cho biết anh Sáu Dân Võ Văn Kiệt chỉ mới nói vài lời mà Trịnh Công Sơn đã lãnh hội được ý của anh Sáu muốn cái gì và Sơn tự biết mình phải làm cái gì ! Nói theo cách của Lý Quý Chung, đây đúng là hành vi của một “gia nô”. Thiên tài âm nhạc Trịnh Công Sơn sau 1975 đã tự biến hình thành một nhạc – nô viết nhạc theo ý muốn của “trên” để đáp ứng cho nhu cầu tuyên truyền.
Cũng qua bài viết của Nguyễn Quang Sáng, độc giả còn được nhìn thấy cung cách và thái độ của thiên tài âm nhạc họ Trịnh đối với anh Sáu Dân Võ Văn Kiệt . Cái thái độ ấy phải gọi thế nào cho đúng? Bưng bô? Liếm gót?
Riêng cái cung cách của một cán bộ tuyên truyền thì được Trịnh Công Sơn thể hiện rất rõ qua những lời sau đây : ” việc in ấn càng lúc càng khó khăn, nhất là sau khi có lệnh tịch thu của chính quyền Nguyễn văn Thiệu toàn bộ các tập ca khúc và băng nhạc của tôi …. phải rải ra trong ba bốn nhà in khác nhau….chuyệân đi đứng không phải dễ dàng…..đi từ một nhà in ở Sàigòn đến một nhà in ở vùng Chợ Lớn phải qua biết bao nhiêu là trạm xét hỏi….”
Nếu chính quyền Nguyễn văn Thiệu tịch thu toàn bộ các tập ca khúc và băng nhạc của Trịnh Công Sơn, thì chính quyền nào cấp giấy thông hành cho ca sĩ Khánh Ly sang Nhật hát bản Diễm Xưa của họ Trịnh tại hội chợ quốc tế Expo Osaka năm 1970? Chẳng lẽ đó là chính quyền Hà Nội?
Nếu chính quyền ông Thiệu ra lệnh tịch thu toàn bộ các tập ca khúc, thì tại sao các tập ca khúc của Trịnh Công Sơn với hình bìa do Trịnh Cung, Đinh Cường vẽ, vẫn được bày bán công khai tại các nhà sách ở Sài Gòn, ai muốn mua bao nhiêu cũng có ?
Nếu chính quyền ông Thiệu tịch thu toàn bộ băng nhạc thì tại sao ” nhạc Trịnh ” vẫn vang dội tại các quán cà phê ở Sài Gòn, tại các câu lạc bộ quân trường? Khánh Ly vẫn nhởn nhơ trình diễn nhạc Trịnh tại Queen Bee hàng đêm, và nhạc Trịnh vẫn được hát tại câu lạc bộ Huỳnh Hữu Bạc trong trại Phi Long-Tân Sơn Nhất vào mỗi cuối tuần?
Và đây mới là chuyện lạ bốn phương: ” đi từ một nhà in ở Sài Gòn đến một nhà in ở vùng Chợ Lớn phải qua biết bao nhiêu là trạm xét hỏi …” Đây là thời điểm nào? Trước 30 tháng 4 năm 75 hay sau ngày ” giải phóng”?
Chính quyền Thiệu đã đặt nhiều trạm kiểm soát như thế, mà người em ruột của Trịnh Công Sơn phụ trách phần in ấn và phát hành thường lui tới ba bốn nhà in hàng ngày mà vẫn không bị cảnh sát bắt vì tội trốn lính ?
Căn cứ vào những tài liệu “thành văn” và tài liệu “sống”, hầu như ai cũng biết rằng, thiên tài âm nhạc của họ Trịnh có cơ hội nẩy nở và thăng hoa là nhờ môi trường tự do, khai phóng của miền Nam dưới hai thời đệ nhất và đệ nhị Cộng Hòa. Chính nhờ sự rộng lượng bao dung của chế độ Việt Nam Cộng Hòa và sư che chở của một số sĩ quan cao cấp của QLVNCH mà họ Trịnh mới sáng tác được trên dưới 600 nhạc phẩm. Cũng chính chế độ Việt Nam Cộng Hòa đã đem bài Diễm Xưa đến Hội Chợ Quốc Tế Osaka 1970 để rồi họ Trịnh mới chiếm giải nhất về Dân Ca và được người Nhật thực hiện trên đĩa vàng. Bài hát Nối Vòng Tay Lớn được sử dụng trong các buổi sinh hoạt, họp mặt của thanh niên, sinh viên …..
Tóm lại, danh vọng và tiếng tăm mà họ Trịnh có được là nhờ ở chế độ Việt Nam Cộng Hòa và những sĩ quan cao cấp trong QLVNCH đã cưu mang và che chở cho họ Trịnh. Nói một cách dễ hiểu hơn, Trịnh Công Sơn đã sống như một loại ký sinh trùng trong lòng hai chế độ Cộng Hòa miền Nam.
Ký sinh trùng như giun, sán sống trong ruột của con người, nhờ hấp thụ chất bổ dưỡng tích tụ trong ruột non của con người mà chúng nó mới sống khoẻ sống mạnh và sinh sôi nẩy nở. Thiên tài âm nhạc của Trịnh Công Sơn sẽ không thể phát triển và thăng hoa nếu không ký sinh trong môi trường tự do khai phóng của Việt Nam Cộng Hòa, cho dù đang ở trong giai đoạn chiến đấu chống xâm lăng cộng sản. Và trong lúc Trịnh Công Sơn trốn tránh trách nhiệm, sống như một loài ký sinh trùng giữa đô thị để viết những bài ca phản chiến thì hàng triệu thanh niên cùng lứa tuổi đang hy sinh xương máu tại các chiến trường miền Nam trong từng giây, từng phút.
Đúng với lẽ công bình của trời đất và lương tâm con người, Trịnh Công Sơn đã mang một món nợ rất lớn đối với những người đã chết để họ Trịnh được hít thở không khí tự do cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975. Những người ấy đã nằm xuống để họ Trịnh được sống, để họ Trịnh được có cơ hội nói ra những lời vô ơn bạc nghĩa và thực hiện những hành vi phản bội trong ngày 30 tháng 4 năm 1975. Nhiều người miền Nam từng coi Trịnh Công Sơn là thần tượng, từng ngưỡng mộ thiên tài âm nhạc của họ Trịnh đã ngỡ ngàng và đau đớn biết bao nhiêu khi nghe Trịnh Công Sơn lên đài phát thanh kêu gọi mọi người cùng hát bài Nối Vòng Lay Lớn để ” chào mừng cách mạng thành công ” giữa lúc Sài Gòn đang trong cơn hấp hối !
Nhiều người vẫn chưa quên giọng hát hồ hởi, tiếng vổ tay đánh nhịp dồn dập đầy sự phấn khởi của họ Trịnh trong ngày uất hận, đau thương và đen tối nhất của lịch sử dân tộc!
Trong ngày đen tối đó, họ Trịnh đã công khai bội phản những người từng cưu mang, dung dưỡng, che chở cho anh ta; minh thị phản bội những “tấm lòng ưu ái của quần chúng đối với mình “!
Nếu Trịnh Công Sơn không phải là một con người có tâm địa phản trắc thì Trịnh Công Sơn là con người gì?
Hãy nghe Trịnh Công Sơn định nghĩa: “trốn lính là một hành động phản kháng.”
Trốn lính vào thời điểm cộng sản đang tiến chiếm miền Nam là một hành động phản kháng, vậy thì Trịnh Công Sơn muốn phản kháng ai và phản kháng điều gì? Có phải là phản kháng chế độ Việt Nam Cộng Hòa đang dung dưỡng họ Trịnh, phản kháng những nổ lực của quân dân miền Nam đang ngăn chận làn sóng đỏ để bảo vệ cơm no áo ấm cho 25 triệu đồng bào, trong đó có cá nhân và gia đình của Trịnh Công Sơn ?
Thiên tài âm nhạc của Trịnh Công Sơn thật ra không ai phủ nhận, nhưng cái thiên tài ấy đã phản bội chính nghĩa quốc gia, tiếp tay với chế độ phi nhân, tiếp tay với những con người không còn lương tri đã đối đãi với đồng bào ruột thịt như kẻ thù không đội chung trời; cái thiên tài ấy đã góp phần gây ra tai họa khủng khiếp cho dân tộc, đẩy đất nước xuống hố diệt vong. Vậy thì cái vòng hào quang Quốc Gia mà ai đó cố choàng cho Trịnh Công Sơn là không có thật, không bao giờ có thật. Thật sự trong tận cùng tim đen, Trịnh Công Sơn cũng không hề muốn đội cái vòng hào quang Quốc Gia ấy.
• Một lần nữa, hãy nghe họ Trịnh khẳng định chổ đứng :
– Con kênh này sẽ kêu gọi những con kênh khác ra đời. Kênh chị, kênh em sẽ mọc lên cùng khắp để góp phần lợi ích cho những con người mới trong một thời đại mang tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam { sđd, tr.170 : Nam Thạch Hãn những ngày đầu tháng ba (1979 ) }
– Trốn lính gần như là một cái ” nghề ” đầy tính chất phiêu lưu của hàng triệu thanh niên miền Nam lúc bấy giờ. Thái độ phản kháng ấy, dù nhìn dưới góc độ nào đó còn mang tính thụ động, vẫn phải được nhắc nhở đến như một nốt nhạc trong trẻo đã ngân lên trong một giai đoạn u ám, nhiễm độc, giữa những đô thị miền Nam.
( sđd,tr.180 )
Giai đoạn mà Trịch Công Sơn cho rằng ” u ám, nhiễm độc ” đó, như đã nói ở trên, chính là giai đoạn mà Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đang ra sức bảo vệ tự do no ấm cho 25 triệu đồng bào miền Nam, chống lại công cuộc xích hóa của CS quốc tế mà Hà Nội là tay sai. Trốn lính trong giai đoạn ấy chỉ có những loại người sau đây: hèn nhát, ích kỷ và CS nằm vùng.
Cho rằng có ” hàng triệu thanh niên miền Nam trốn lính” vào thời bấy giờ, Trịnh Công Sơn đã mặc nhiên hòa nhịp theo cung điệu tuyên truyền của các cán bộ cộng sản, loại cán bộ đã huênh hoang ” lên lớp” những sĩ quan QL/VNCH trong các trại tù cải tạo rằng: máy bay của ta nấp ở trên mây, đợi lúc máy bay địch xuất hiện thì bất thần bay ra nghênh chiến…
Gọi hành động trốn lính là một ” thái độ phản kháng”, Trịnh Công Sơn muốn xác định rõ ràng anh ta không phải là người Quốc Gia.
Gọi hành động trốn lính là ” một nốt nhạc trong trẻo trong giai đoạn u ám, nhiễm độc…”, Trịnh Công Sơn muốn minh định rõ ” thiên tài âm nhạc ” họ Trịnh không thuộc Việt Nam Cộng Hòa mà thuộc về ” thời đại mang tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam “!
Qua những tài liệu sống và những tài liệu thành văn, Trịnh Công Sơn là tổng hợp của:
– Một kẻ ích kỷ
– Một tên hèn nhát trốn lính
– Một tên nằm vùng
– Một loại ký sinh trùng
– Một kẻ phản bội
– Một tên lừa dối
– Một tên ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản
Trước lịch sử, Trịnh Công Sơn đã hiện nguyên hình. Không nên bóp méo lịch sử bằng cách choàng lên đầu Trịnh Công Sơn vòng hào quang Quốc Gia không hề có thật; cũng đừng hô biến ” Nối Vòng Tay Lớn ” trở thành một biểu tượng đoàn kết đấu tranh dân chủ, trong khi bài hát ấy đã được tác giả của nó hát lên để đón mừng cái chế độ phi nhân bóp họng dân chủ !
Phải trả lại sự thật cho lịch sử./.
BB & LIÊM

Categories
6 - Trang lượm lặt

Thang máy chọc trời Bailong


241692870_1861978580675450_8251279348927802476_n

Thang máy chọc trời Bailong còn được biết đến với tên gọi Bách Long được sách kỷ lục Guiness ghi nhận là thang máy ngoài trời cao nhất thế giới với chiều cao 330 m.

Thang máy “trăm rồng” nằm ở khu thắng cảnh Vũ Lăng Nguyên, Trung Quốc, không dành cho những người yếu tim hay sợ độ cao. Công trình này cũng chính là điểm nhấn của vườn quốc gia Trương Gia Giới, thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc.
Có sức chứa lên đến 50 người mỗi lượt, Bailong có thể đưa 1.380 người lên đỉnh núi mỗi giờ. Nếu lựa chọn đi thang máy, du khách chỉ tốn khoảng 1 phút 32 giây để lên thay vì 2 tiếng rưỡi leo núi. Trong giây lát, chiếc thang máy có cửa kính trong suốt sẽ mở ra trước mắt du khách một khung cảnh ngoạn mục của vườn quốc gia Trương Gia Giới,
Tổng kinh phí xây dựng thang máy Bailong lên đến 120 triệu nhân dân tệ (hơn 438 tỷ đồng).
🌐Địa điểm: Khu thắng cảnh Vũ Lăng Nguyên, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc.

Sưu tầm

Categories
6 - Thơ Con Gà Què Azalea Thơ Con Gà Què 1

VIỆT NAM CHỐNG DỊCH!


VIỆT NAM CHỐNG DỊCH !

240457403_5888639277877148_6900226371598067062_n

Này là xe tăng,
Ta bắn pằng pằng,
Chết mẹ Cô vít,
Chúng khỏi lăng nhăng !

236634263_788469405152725_1258153914032289050_n

Này đây tường cao,
Hàn kỹ vào nào,
Đừng để chúng thoát,
Dân đói chẳng sao !

238528034_850451485857592_4758899987449246755_n

Đứa nào kêu la,
Kẻ nào muốn ra,
Ba lớp rào sắt,
Giỏi cũng sước da !

239734785_4194138450706118_5300020322886238655_n240864058_2090966377759485_712678720079487014_nNày bọn dân Nam,
Ăn nhiều ít làm,  (*)  Lời thằng Giặc + Phong Beo
Mới tù vài tháng,
Chửi bới rầm rầm !

239648750_361105438930040_5653611207876974938_n

Bộ đội vào Nam,
Diễn kịch làm nhàm,
Nếu dân than đói,
Phải làm chúng “câm” !

209854706_4852293148117392_1632399844794639888_n

Nhốt vào “cách ly”,
Mau hui nhị tỳ,
Càng nhiều “phong tỏa”,
Dịch càng lan đi !

4_TDOW

Dịch ở trong dân,
Ấy là giặc dân,
Chống dịch như giặc,
Hết dịch hết dân !
Con Gà Què Azalea

Đọc thêm => Thơ Con Gà Què Azalea  –  Văn Con Gà Què Azalea

HOME

Hãy nghe lão Đam nói về khả năng chống dịch của Việt Nam :

Xem thêm hình ảnh Sài Gòn bị phong tỏa :

Đọc thêm => Thơ Con Gà Què Azalea  –  Văn Con Gà Què Azalea

HOME