VÀO CHUYỆN
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này?
Chinh Phụ Ngâm
Portland, ngày…
Anh Ng. thân mến,
Một lần ngồi chờ khám bệnh tại một phòng mạch, tôi đã tình cờ đọc được một truyện ngắn mang tựa đề Vết Hằn Mùa Xuân trên một tạp chí. Thấy nội dung truyện này gần giống một chuyện đã xảy ra ở làng mình, tôi rất ngạc nhiên. Khi nhìn đến tên tác giả tôi mới vỡ lẽ, thì ra chính anh viết! Tôi mừng hết sức khi biết được một người bạn cũ quá lâu không gặp nay vẫn còn sống! Lại còn viết lách nữa, thật là thú vị! Nhưng hiện giờ anh ở đâu? Cuộc sống ra thế nào? Tôi lại phân vân không biết có nên tìm cách liên lạc với anh không? Vì dù sao hiện giờ tôi đang ở trong tình trạng gần đất xa trời, biết đâu liên lạc được với anh lại thành tạo ra sự phiền muộn cho anh?
Về nhà tôi cứ ngồi thẫn thờ cả giờ. Tôi hồi tưởng lại thuở còn đi học, tôi nhớ tới anh, nhớ tới những bạn đồng lứa khác… Có lẽ bây giờ nhiều người đã không còn nữa hoặc đã phiêu tán bốn phương trời! Lâu nay, vì chuyện mình không mấy vui, tôi vẫn cố tránh liên lạc với những người quen biết cũ. Chỉ có một người hiện cũng đang ở Mỹ tôi còn giữ số phôn, đó là D., nhưng cũng ít gọi nhau, không rõ giờ nó có thay đổi gì không?
Ngay tối hôm đó, tôi gọi cho D. để thử hỏi thăm về anh. May quá, không những D. đã cho tôi biết anh hiện đang ở đâu mà còn cho biết anh đã viết được ba bốn tác phẩm cả truyện ngắn lẫn truyện dài, tác phẩm nào cũng đọc được! D. còn kể sơ vài truyện của anh cho tôi nghe nữa! Như vậy là anh đã trở thành một nhà văn rồi!
Đọc tiếp … Thăm Thẳm Trời Xanh – Chương 1
Đọc thêm … Trang Ngô Viết Trọng













